Tới gần trưa, khi cha mẹ Viên Viên đi chợ về, thì anh em cô cũng nghỉ tay vào nhà. Cảnh Hành và Cảnh Hiên bưng những rổ chè rải ra nong cho chè thông thoáng không bị hấp hơi, Cảnh Hoành thì đi lục lọi quà bánh, còn Viên Viên phụ cha mẹ dỡ đồ trên xe bò xuống. Vừa xách túi đồ, Viên Viên vừa hỏi mẹ.
“Xôi chè nhà mình hôm nay bán có đắt hàng không mẹ?”
Dương thị thở dài nói với con gái.
“Ế lắm con à. Mẹ phải bán đến tận gần trưa mới hết ba nồi xôi chè này đấy.”
Dương thị ngồi chảy mặt cả buổi, mà chẳng bán được bao nhiêu. Mãi đến gần trưa, mấy người dưới xuôi đi tới, thấy hai món chè mới vừa ngon vừa lạ miệng liền mua về làm quà cho đám con cháu trong nhà. Nếu họ không mua chắc bà phải mang cả ba nồi xôi chè về nhà quá.
Viên Viên đã lường trước được điều này, nên nghe mẹ nói cô cũng không thấy bất ngờ. Nhưng mà thấy mẹ tỏ ra lo lắng, cô liền lên tiếng an ủi.
“Chắc là khách quen không biết hôm nay nhà mình đi bán lại, nên họ mới không ghé qua ủng hộ. Từ giờ trở đi, phiên chợ nào nhà mình cũng bán thì khách hàng sẽ quay trở lại thôi mẹ. Mà mẹ cứ yên tâm đi, xôi chè nhà mình độc nhất vô nhị, thì sợ gì không có người mua.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT