Chờ cho thầy hiệu trưởng và các thầy cô giáo xuống núi trước, Viên Viên và Ánh Tuyết cùng các bạn trong lớp cũng vội vàng đi theo. Lúc xuống núi dễ hơn lên núi, nên Cẩm Tú tự đi được, không cần Viên Viên và Ánh Tuyết phải dìu cô bạn nữa.
   Viên Viên và Ánh Tuyết đi tụt lại phía sau để chuyện trò. Được một lát, Ánh Tuyết vui vẻ nhảy lên nhảy xuống từng bậc thang, chạy sang trái sang phải hái hoa đuổi bướm. Viên Viên vác cây chổi lên vai lững thững đi ở phía sau, vừa đi vừa nhìn cô nàng cười nói. Đi được một đoạn, hai đứa cô bắt gặp Thế Anh và mấy bạn nam trong lớp đang đập hoa gạo liền dừng lại xem. Ánh Tuyết thấy hơi tò mò bèn hỏi.
“Các cậu đập hoa gạo làm gì vậy?”
  Nghe thấy tiếng Ánh Tuyết, Thế Anh liền quay đầu lại. Cậu ta nhìn Viên Viên và Ánh Tuyết, rồi trả lời:
“Để ăn, chứ còn để làm gì nữa.”
  Nói xong,Thế Anh liền xé bông hoa gạo ra rồi lấy phần nhân cho vào miệng nhai. Thấy Viên Viên với Ánh Tuyết cứ nhìn lên cây hoa gạo, cậu đưa cho hai cô mỗi người mấy bông rồi nói:
“Cây gạo cao lắm, hai cậu không lấy được hoa đâu. Bọn tớ phải dùng cây đập rồi lấy đá ném mãi, mới được một ít. Các cậu có muốn lấy hoa gạo không? Để tớ chia cho hai cậu mấy bông.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play