Nghe con gái nói được rồi, cha Viên Viên mới dừng tay lại. Ông từ trên ghế bước xuống dưới đất, rồi ra đứng giữa nhà ngắm ngía bàn thờ mình mới bày biện xong. Nhìn qua một lượt ông cảm khái, cứ phải xếp xong bàn thờ mới thấy tết đã về đến nhà mình, chứ như sáng nay, nhà lạnh tanh chẳng có không khí Tết gì hết. Tính ra bàn thờ nhà ông, cũng không kém cạnh gì so với bên nhà cha vợ, chỉ thiếu hai cây mía hai bên.
Sáng nay ông mới tranh thủ sang nhà cha mẹ ông, với cha vợ biếu quà Tết. Năm nay bác cả về ăn Tết, lại thêm đám hỏi cháu gái, thành thử vợ chồng ông đi biếu quà Tết hơi trễ. Sang tới nơi thấy nhà cha vợ đã chuẩn bị Tết xong hết rồi, cây nêu đã được dựng, nhà cửa, sân cổng quét dọn sạch sẽ, bàn thờ gia tiên cũng được bày biện ngay ngắn. Ông để hộp mứt với chai rượu lên bàn thờ thắp hương cho mẹ vợ, rồi mang gà và cá xuống bếp nhốt lại, mới quay lên nhà trò chuyện cùng cha vợ.
Cha vợ cứ lo nhà ông xảy ra chuyện gì, mà năm nay sang biếu quà Tết trễ hơn mọi năm, nên gặng hỏi mãi. Tới khi biết được lý do, với nhận được chiếc áo len tự tay con gái đan, mới tỏ ra yên tâm. Đúng là thương thay tấm lòng cha mẹ, dù con mình có bao nhiêu tuổi, đều không ngừng quan tâm lo lắng.
Nhắc đến tuổi, Trần Đại Vượng lại nhớ đến, Tết này cha ông bước sang tuổi bảy mươi. Mấy anh em ông đã bàn với nhau, tới mùng bốn Tết, sau khi ra ủy ban xã lãnh trướng về, sẽ làm vài mâm tổ chức mừng thọ cho cha. Lúc đầu cha ông muốn đợi sang năm mẹ ông bảy mươi, thì khao thọ cho hai ông bà luôn một thể. Nhưng năm nay gia đình anh cả về quê ăn Tết, con cháu có mặt đông đủ nên tổ chức luôn, chứ sợ Tết năm sau anh cả bận trực lại không về được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT