Thập Niên 90: Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Trần Viên Viên

Chương 116: Kết quả thi học kỳ


2 tuần

trướctiếp

    Ngày hôm sau, mấy anh em Viên Viên phải dậy sớm để đi học. Mười ngày được ngủ nướng đã quen, hôm nay phải dậy sớm cô thấy không muốn chút nào. Nằm trong ổ chăn ấm áp lăn lộn một hồi mới miễn cưỡng mò dậy, ra giếng đánh răng rửa mặt ăn sáng, hai anh em chào cha mẹ đạp xe tới trường.
   Sáng sớm mùa đông sương mù dày đặc, cả thôn Đại Hà chìm trong lớp sương mù càng thêm mờ ảo. Bức tranh ngày đông dường như chỉ còn hai màu xám và trắng, giữa khung cảnh huyền ảo ấy, con người và vạn vật như lẫn vào chốn bồng lai tiên cảnh, ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mờ. Từ xa qua làn sương mù Viên Viên đã thấy cái Hạnh đứng ở gốc đa đầu thôn chờ mình. Cô vội đạp xe nhanh tới, cơn gió lạnh vô tình thổi qua làm cô rùng hết cả mình.

   Viên Viên đến gần cái Hạnh đạp xe đi theo, lúc này con rất sớm nên trên đường rất vắng, chỉ có loáng thoáng vài bạn học sinh đạp xe tới trường. Hai đứa đạp xe song song đi bên nhau, cái Hạnh bắt đầu than thở:
“Mấy ngày ở nhà ngủ tới trưa mới dậy, hôm nay phải dậy sớm tớ chẳng quen chút nào. Nếu mẹ tớ mà không gọi dậy bắt đi học, chắc tớ nghỉ học luôn quá. Trời lạnh như này mà phải dậy sớm đúng là cực hình mà.”
  Viên Viên không có thời gian đồng cảm với cô bạn, lúc này cô đang tập trung nhìn đường. Tuyết tan làm đường xá trở nên lầy lội, chỉ cần không để ý một chút là trượt bánh xe ngã như chơi. Đường trong thôn được trải đá còn đỡ, chứ ra đến đường đê sát bờ sông đúng là cơn ác mộng, lúc này cái Hạnh cũng không còn than thở nổi nữa mà tập trung lái xe. 
   Đường đê được đắp bằng đất đỏ khi trời nắng bụi mù mịt, làm những hàng cây ven đường với những bãi cỏ phủ một lớp bụi màu đỏ sậm, che đi hết màu xanh của lá cây. Đến mùa mưa thì đường trở nên lầy lội, chỉ cần một chiếc xe máy chạy qua hay một chiếc xe đạp chạy gần phía trước là người bị bắn đầy bùn. Xe đạp nào không lắp đồ chắn bùn thì phía sau lưng bắn một đường bùn dài lên áo. Hai đứa đi được một đoạn liền gặp một bạn học sinh bị trượt bánh xe té ngã, quần áo cặp sách dính đầy bùn đất đành phải đi về. Thấy vậy Viên Viên không dám đi nhanh nữa, chậm dãi đạp xe tới trường, thà đi muộn một chút còn hơn bị ngã, bánh xe của cô ma sát rất kém đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp