Tiếng đạo sĩ áo đen mắng chửi chàng đạo sĩ vang vọng trong lòng núi trống trải. Thời Kim Lam cảm thấy giọng nói này rất quen tai, dường như cô đã nghe thấy ở đâu nhưng nghĩ mãi mà chẳng nhớ được.
“Cút ra ngoài canh chừng cho tao, đừng để cái bọn không nên xuất hiện ở đây tới làm phiền!” Đạo sĩ áo đen nói rồi đạp vào vai chàng đạo sĩ. Anh ta vâng dạ đồng ý, sau đó khom lưng, cúi đầu bước lên trên thềm đá.
Nghe thấy tiếng bước chân loẹt xoẹt vang lên trên thềm đá, Thời Kim Lam vội kéo Tống Dư Ngộ trốn vào sâu trong góc tối. Chẳng mấy chốc chàng đạo sĩ đã đi lướt qua chỗ trốn của hai người và lên trên. Tuy nhiên khi chàng đạo sĩ rời đi, bọn họ có cảm giác như anh ta đã trùng hợp khựng lại trên bậc thang bên cạnh hai người một lúc.
Thời Kim Lam nín thở, Tống Dư Ngộ cũng căng thẳng. Trong bóng tối, ánh mắt hai người vô tình chạm phải nhau rồi nhanh chóng dời đi chỗ khác.
Chàng đạo sĩ chậm rãi xoay người và đưa mắt nhìn sang đàn tế hiu quạnh, để lộ nửa khuôn mặt dính đầy máu tươi.
Phần trán của anh ta bị va đập nặng nề, dường như bọn họ có thể nhìn thấy hộp sọ thấp thoáng sau vết máu chảy đầm đìa. Giờ đây anh ta đứng trên bậc thang khuất sau bóng tối, vô hình trung khiến người nhìn thấy hoảng sợ.
Anh ta đứng rất lâu, tầm khoảng một phút, sau đó mới xoay người và bước nhanh lên bậc thang. Tiếng ngọn núi giả di chuyển nhanh chóng vang lên, thấy thế hai người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play