thời Kim Lam đưa mắt nhìn bao quát lớp học, sau khi chắc chắn mình không bỏ sót thứ gì thì mới dời mắt về chỗ cũ, trùng hợp chạm phải ánh mắt của Đào Hân. Cô ta ngơ ngác, sau đó nở nụ cười ngọt ngào với cô, khí chất trên người đã khác hẳn lúc trước.
Mặc dù Vưu Tri Vi chỉ mới tiếp xúc với cô ta khoảng ba mươi phút, nhưng cũng phát giác điều bất thường.
Thời Kim Lam gác lại nỗi nghi hoặc, tự nhiên bước vào phòng học, đứng trước mặt Đào Hân dò hỏi: “Không phải cô đi cùng bạn trai à? Sao lại quay về rồi?”
Gương mặt Đào Hân thoáng qua vẻ tức giận. Cô ta muốn nói gì đó nhưng lại không mở lời được, cuối cùng chỉ lẩm bẩm: “Tôi không thích ở cùng bọn họ cho lắm.”
Vưu Tri Vi cảm thấy cô ta có hối hận thì cũng muộn rồi. Vừa nãy khi chàng trai đeo kính kiếm chuyện với Thời Kim Lam và cô ấy, Đào Hân chỉ biết nhào vào lòng bạn trai mà khóc lóc, không hề có ý định nói đỡ cho các cô. Bây giờ qua đó tủi thân thì lại chạy về tìm các cô.
Thời Kim Lam không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Đào Hân.
Đào Hân bị hai người nhìn chăm chú thì mất tự nhiên, bứt rứt kéo vạt áo, khẽ nói: “Tôi... Sao các cô lại nhìn tôi như vậy?”
Thời Kim Lam kêu lên một tiếng, sau đó bật cười, “Không có gì, chỉ là đang nghĩ cô to gan hơn rồi.”
Nói rồi cô nghênh ngang ngồi xuống bên cạnh Đào Hân, nói với Vưu Tri Vi: “Cục cưng à~ Mình làm mất kính rồi nên ngồi dưới thì không thấy bảng được, đành để cậu ngồi dưới đó một mình thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT