Tóm lại vẫn là câu nói đó, mèo đã vào cửa nhà anh, thì là mèo của anh, muốn giành mèo với anh? Không được đâu!
Nhưng anh nói có hơi nặng lời, không biết cô có giận không. Biết cô không vui anh vẫn phải nói, muốn cạnh tranh thắng lợi đôi lúc không thể mềm lòng được. Nếu có người đàn ông khác chen vào, tốt xấu gì anh vẫn còn thân phận phụ huynh của mèo Đại Đại làm lợi thế.
Doãn Đình không giận, cô chỉ nhíu mày, nghiêng đầu, dáng vẻ hơi giống mèo Đại Đại. Sau đó cô mỉm cười: “Được, anh nói rất đúng, em hiểu rồi.”
Cừu Chính Khanh thở phào nhẹ nhõm. Anh nhìn theo Doãn Đình, đột nhiên nhớ ra vội hỏi: “Ngày mai cô có qua thăm Đại Đại không?”
Doãn Đình quay đầu cười: “Không đâu. Ngày mai em có hẹn với bạn. Có gì để hôm khác đi. Em cũng không thể quấy rầy anh mãi được.” Trước tối hôm qua, trong kế hoạch của cô đúng là hai ngày thứ Bảy và Chủ nhật đều ở lì nhà anh với Đại Đại, nhưng bây giờ cô đổi ý rồi.
Cừu Chính Khanh thấy lòng chua chát. Bạn là bạn gì vậy? Chắc không phải đối tượng hẹn hò chứ? “Được, vậy chúng ta liên lạc sau.”
“Dạ.” Doãn Đình trả lời rồi đi mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT