Giá mèo đã lắp xong, mèo Đại Đại hưng phấn nhảy lên đó, mắt đối mắt, mặt đối mặt với Cừu Chính Khanh. Cừu Chính Khanh nói với nó: “Giờ thì có cái để chơi rồi, không được phá nữa đấy.” Câu trả lời của Đại Đại là cuộn mình lại. Doãn Đình chụp liên tục mấy tấm, cả người và mèo đều không thoát khỏi ống kính của cô.
Đồ đạc đã sắp xếp xong xuôi hết, Đại Đại chơi rất vui. Cừu Chính Khanh nhân lúc này mở cửa ra cho thông gió, mèo Đại Đại vẫn tiếp tục chơi, không chạy ra ngoài. Doãn Đình luôn tươi cười, chăm chú chụp hình. Cừu Chính Khanh không biết giờ nên làm gì. Chụp hình anh không hỗ trợ cô được, ngồi không ở đây thì lại thấy rất ngốc.
Đột nhiên Doãn Đình nói: “Anh làm việc đi, em chụp thêm mấy tấm nữa sẽ đi ngay.”
Chụp hình là để Đại Đại thể hiện nét đáng yêu cho dễ tìm người nhận nuôi sao? Cừu Chính Khanh quyết định phải giải quyết vấn đề này trước: “Thật ra, Đại Đại ở chỗ tôi rất ổn. Cô xem, nó thích ứng nhanh như vậy cơ mà. Ở đây có không gian, cũng không có con mèo khác tranh giành ức hiếp nó, cô còn có thể thường xuyên đến thăm nó. Nếu đổi qua nhà khác, có khi không gian không rộng bằng thế này, để không hết được nhiều đồ như vậy. Về sau người ta cho nó ăn gì, có cho ăn đồ hộp hay không, cô cũng không tiện xen vào. Lỡ như nhà người đó đối xử tệ với nó, cô cũng không biết được.”
Doãn Đình chớp mắt: “Nhưng công việc của anh rất bận, cũng đâu thể nuôi nó lâu dài được.”
“Ngắn hay dài không phải đều như nhau sao?” Cừu Chính Khanh cố gắng tranh thủ, “Chỉ là ra cửa để thức ăn, về nhà dọn vệ sinh thôi.”
Doãn Đình bật cười, cách miêu tả này của anh cũng thật chuẩn xác, “Nhưng khi anh phải đi công tác thì sao?” Cô nêu vấn đề cốt lõi ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play