Nhiệt độ hôm nay hơi thấp, nhưng Doãn Đình lại ham đẹp, không muốn mặc áo khoác dài. Cô trang điểm nhẹ nhàng, áo khoác mỏng màu hồng phấn, vốn cô buộc tóc đuôi ngựa, nhưng khi soi gương lại cảm thấy để tóc như vậy có vẻ trẻ con quá, thế là lại xõa ra. Cô đi giày da vào, đeo túi xách lên đứng trước cửa lớn soi lên kính cửa một lúc lâu. Soi đến khi bố cô nhìn tỏ vẻ khó hiểu, Doãn Đình mới nhanh chóng ra khỏi cửa.
Không ngờ đợi mãi vẫn không thấy chiếc taxi nào đi qua, thời gian tính toán ban đầu xem ra không chuẩn rồi. Doãn Đình hơi nôn nóng. Cừu Chính Khanh thường yêu cầu rất nghiêm khắc, tuy là cuộc hẹn cá nhân, cô cũng không nên đến muộn, tránh để anh có ấn tượng không tốt.
Cũng may vừa nghĩ đến đây thì một chiếc taxi chạy đến, Doãn Đình ngồi lên xe, thở phào nhẹ nhõm.
Vội vội vàng vàng đến nơi, vừa bước xuống xe, Doãn Đình thấy ngay Cừu Chính Khanh đang đứng ở cửa siêu thị đợi cô. Anh cũng không mặc áo khoác dài, nhưng lại mặc cái áo khoác màu xanh mà cô giới thiệu, quả đúng là siêu siêu đẹp trai!
Doãn Đình lúc này cảm thấy tim mình đang bay bổng, thật ngọt ngào! Cô vừa chạy vừa lớn tiếng gọi anh: “Xin Hãy Nghiêm Chỉnh Chút!”
Cừu Chính Khanh quay đầu lại, nhìn thấy cô, đôi mắt như lóe sáng.
Cô quá xinh đẹp, càng nhìn anh càng thấy cô đáng yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT