Yêu Thầm Đâu Phải Chuyện Của Một Người

Chương 2: Hồi ức chưa từng bị lãng quên (1)


7 tháng


Từ lúc gặp anh, cô luôn nghĩ vẩn vơ không rõ. Cô biết sau mười năm gặp lại, anh đã khuấy động vào mặt nước yên ả trong cô. Giờ đây, cô rất hỗn loạn. Mặc dù hứa sẽ bao anh một chầu, nhưng cô hiểu anh sẽ không liên lạc được với cô. Phải, cô biết điều đó bởi cô đã trốn tránh anh, trốn tránh hơn mười năm...

Cô quen Hải Đăng từ nhỏ, cả hai cùng đi học, cùng đi chơi với nhau từ nhỏ. Cả hai gia đình rất thân với nhau. Có thể nói cô và anh chính là thanh mai trúc mã. Mọi chuyện bắt đầu từ năm cô học lớp sáu. Anh học trường khác. Còn cô thích cậu bạn ngồi cùng bàn, tên cậu ấy là Hoàng Nhật Minh. Nhật Minh và cô rất thân nhau vì hai người có chung sở thích. Sau đó, dù cậu ấy có chuyển chỗ, cô vẫn thầm thích cho đến tận lớp chín. Nhưng hai người càng ngày càng ít nói chuyện với nhau. Cô đã rất phẫn nộ khi nghe nói món quà mình tặng sinh nhật cậu ấy bị vứt ngay sau đó. Dù vậy, cô vẫn cố chịu đựng và vờ như không để tâm. Sau khi thi cấp ba, cô nhận được giấy báo trúng tuyển, cô biết mình được cùng lớp với cậu ấy và anh nên rất vui. Thế nhưng, cậu đã có bạn gái, cô ấy chính là người bạn thân Bảo Vy của cô. Hai người thậm chí còn dấu diếm chuyện này với cô, đến lúc cô nghe tin từ người bạn thân khác thì mọi chuyện mới vỡ ra. Có thể họ chọn cách dấu diếm để tránh làm tổn thương cô nhưng cô vẫn không thể tin được chuyện này lại xảy ra. Chuyện đời thật buồn cười, quanh đi quẩn lại chúng ta vẫn cùng chung một ngõ hẹp.

Khoảng thời gian đó là lúc cô suy sụp rất nhiều, nhưng bây giờ cô đã hiểu: Có lẽ cô không hề thích cậu ấy như bề ngoài. Cậu ấy hoàn toàn giống với tiêu chuẩn của cô nên cô đã bị chính mình đánh lừa. Cùng lúc đó, anh đã ở bên cạnh cô an ủi cô rất nhiều, cô đã nguôi ngoai cảm giác bị phản bội và sự thiếu tin tưởng vào nhau. Đó cũng là lúc cô nhìn thấy anh.

Anh thường hay giận dỗi cô vì những lí do rất vớ vẩn. Nhưng lần giận lâu nhất của anh là hôm đầu tiên đi học thêm toán lớp mười, cô có cho bài kiểm tra mười lăm phút ngay sau đó, anh không để ý nên không biết làm, cầu cứu cô thì liền bị cô từ chối. Đến khi cô làm xong liền quay sang hỏi anh làm xong chưa, anh liền quay mặt đi không trả lời cô. Lúc đi học về anh cũng bỏ mặc cô một mình. Nhưng hai hôm sau, cô liền đi xin lỗi cô. Anh chấp nhận lời xin lỗi của cô, hai người lại thân nhau như thường. Không lâu sau đó, cô dần dần phát hiện ra tình cảm chân thực của mình dành cho anh.

Nhưng… “Quá muộn màng. Anh đã yêu người khác. Một cô gái hoàn hảo hơn em rất rất nhiều lần. Nên em đành cất giữ đoạn tình cảm này vào thật sâu trong trái tim em để không còn đau khổ khi thấy anh cùng cô ấy nữa. Và em đã làm được, chỉ là thi thoảng tim này vẫn nhói đau.

Không lâu sau đó, anh lại có người yêu mới, An Nhiên. Em công nhận cô gái ấy xinh đẹp hơn em rất nhiều. Vì vậy, em càng ngày càng tự ti về nhan sắc của mình. Em đã cố gắng rất nhiều để trở nên xinh đẹp hơn. Và em cũng đã làm được, chỉ tiếc anh vẫn không quay lại nhìn em.

Sau khi thi đại học, em lo sợ, không muốn biết kết quả. Anh đã an ủi em rất nhiều. Quãng thời gian đó thật tốt khi có anh bên cạnh, tựa như một giấc mơ mà cả đời em chẳng muốn thoát ra. Em biết bạn gái anh cũng rất lo lắng vì kết quả thi nhưng em lại chọn giữ chặt anh bên cạnh em lúc đó. Em thật ích kỉ! Vì vậy, ngay sau đó, em liền chọn cách trốn tránh anh, trốn tránh hiện thực, trốn tránh tất cả.

Cuộc sống không có anh, thật vô vị và tẻ nhạt đến nghẹt thở. Ngay bây giờ đây, em muốn gặp anh! Mong muốn của em chỉ nhỏ bé vậy thôi.”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play