CHƯƠNG 03.

Ra khỏi bếp chính là phòng khách, đồ đạc trong phòng khách cũng không nhiều, ngay cả cái bàn ăn nhỏ lúc không ăn cơm cũng phải gấp lại và cất sang một bên, miễn cưỡng có thể thêm một ít chỗ cho người đứng. Chiếm hơn phân nửa phòng khách là một cái giường, nói là giường nhưng cũng chỉ là vài tấm ván gỗ hợp thành, dài 1m5 và rộng chưa tới 1m, ngay cả nằm thẳng trên đó cũng khó khăn, rất khó mà tưởng tượng được một người đàn ông trưởng thành làm thế nào để trải qua đêm này đến đêm khác trên cái giường chật hẹp này, hơn nữa trong trí nhớ chính là bóng dáng cuộn tròn chìm vào giấc ngủ kia.

Lâm Bối Bối mở cặp sách ra, mắt nhìn chằm chăm đống tiền nhỏ bên trong thì có chút giật mình, nhìn qua thì hình như có 1 xu, 2 xu, 5 xu, 1 tệ, 5 tệ,... không cần đếm Lâm Bối Bối cũng biết trong xấp tiền đó có 12 tệ. Đây là tiền ăn sáng năm ngày một tuần của cô, cô ghen tị với mấy người bạn cùng lớp có thể mua bánh bao, dầu cháo quẩy, sữa đậu nành, bún,... ở bên ngoài. Cô không muốn theo ba húp cháo ăn dưa chua ở nhà cho nên thứ 2 mỗi tuần ba sẽ cho cô 20 tệ tiền ăn sáng.

Năm 2009 một phần bún thịt chỉ có 2 tệ, bây giờ 20 tệ cho năm ngày ăn sáng là rất xa xỉ rồi. Có khi ba bữa một ngày của ba còn chưa tốn đến 4 tệ. Lâm Bối Bối rút hai tờ 50 xu nhét vào túi, đeo cặp sách rồi đi ra ngoài. Cánh cửa sắt rỉ sét từ từ đóng lại, bóng tối nuốt chửng tất cả mọi thứ bên trong.

Nghe tiếng Anh phát văng vẳng bên tai, Lâm Bối Bối xuống lầu mua hai cái bánh bao lớn ở đầu ngõ rồi chạy vội đến trường…

*

Mùa hè ở thành phố H luôn đặc biệt nóng nực, mặc dù bây giờ đã đến tháng 10 nhưng mặt trời lớn vẫn treo cao trên bầu trời và chói chang như cũ. Ở góc bên trái màn hình TV luôn luôn nhìn thấy dấu hiệu cảnh báo nhiệt độ cao, thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy mọi người thảo luận trên đường, nói là nhiệt độ cao nhất trong hai ngày qua đã lên tới 40 độ, đập một quả trứng xuống mặt đất cũng có thể bị chiên chín.

Trong cái thời tiết nóng bức này, nếu không phải cần thiết ra ngoài thì hầu hết mọi người vẫn muốn ở nhà hoặc trong văn phòng hưởng điều hòa thay vì ở bên ngoài, nơi ngay cả gió thổi đến trước mặt cũng nóng.

Trên đường Bình An có một chiếc xe thu gom rác đậu bên đường, rác trên đó chất đống, mùi hôi bốc lên khiến cho người đi đường dù không tới gần cũng chẳng nhịn được muốn tránh xa.

Người đàn ông mặc áo phản quang công nhân vệ sinh màu cam, tay đeo găng, một bên ông là một túi rác lớn, ở trong chứa không ít rác, bên khác là một cái thùng rác, ông trút hết thùng rác ra rồi vươn tay đeo găng của mình lấy rác ở dưới đáy thùng không đổ ra được bỏ vào túi rác. Thỉnh thoảng lại có con ruồi bay vo ve xung quanh, thời tiết nóng thế này cộng với thùng rác tỏa ra mùi hôi thối chính là nơi yêu thích của ruồi.

Dọn sạch sẽ thùng rác, người đàn ông bắt đầu nhặt rác xung quanh thùng lần nữa.

Vài người đi đường có thể nhận thức được rác cần phải ném vào thùng rác, nhưng dù là thế thì vì nhiều nguyên nhân mà họ không đến gần, chỉ đứng xa xa ném vào, kết quả có vào thùng rác hay không đều xong việc, đôi khi rác xung quanh thùng rác còn nhiều hơn trong thùng rác, người đàn ông cúi xuống nhặt lên vô cùng kỹ càng.

Ông vừa nhặt hết rác thì bên đường có một chiếc xe ô tô màu đen chạy tới, xe không dừng lại nhưng cửa sổ lại mở ra, một chai nước khoáng còn phân nửa bị ném qua từ cửa sổ hướng về phía thùng rác. Khoảnh khắc ném nó cũng mặc kệ là chai nước có vào thùng rác hay không, cửa sổ xe nhanh chóng đóng lại và chiếc xe vội vã phóng đi.

End 03.

#skyfall

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play