[110] Linh Môi - Tống Ôn Noãn Liên Tục Lật Xe 2 ***** Lúc còn trên đường, các vị tuyển thủ có biểu hiện khác nhau. Toàn bộ hành trình Phạn Già La vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, không nói lời nào với nhân viên công tác, làm hại cameraman của cậu suýt chút nữa cũng ngủ mất. Nhóm Nguyên Trung Châu cũng ngồi thiền hoặc minh tưởng, nắm chặt thời gian để tiến hành tu luyện. Những thí sinh có năng lực không quá xuất chúng thì rất thích thu hút sự chú ý, không ngừng nói chuyện với nhân viên công tác ở bên người, dự đoán nội dung, biểu hiện cực kỳ hưng phấn. Sau khi xe tới địa điểm, bọn họ bị nhân viên công tác dẫn tới phía trước Kim Loan Điện, đối mặt với Tống Ôn Noãn cùng nhóm người của cục bảo vệ văn vật. Bọn họ đeo chụp mắt nhưng vẫn có thể cảm ứng được khí tràng cổ quái bên trong, vì vậy nhao nhao chuyển động đầu 'nhìn' xung quanh. "Bọn họ thấy được sao?" Lương lão của cục văn vật nhỏ giọng hỏi. "Nhìn không thấy, nhưng bọn họ có thể cảm ứng được." Tống Ôn Noãn nhếch khóe môi, vẻ mặt cẩn thận nhưng ánh mắt lại lóe ra ánh sáng kiêu ngạo. "Vậy cậu ta thì sao? Có phải cậu ta không cảm ứng được không?" Lương lão chỉ thanh niên an tĩnh đứng bên ngoài đám người, tựa hồ tách biệt với cả thế giới. Tống Ôn Noãn thật sự muốn mỉa một câu 'ông còn non lắm' nhưng đúng lúc nhịn xuống, cười giả lả nói: "Cậu ấy là người cho dù bị bịt mắt cũng có thể đi lại bình thường, cho nên không cần cảm ứng." "Thật sao, thí sinh của chương trình thật thú vị." Nụ cười của Lương lão còn giả hơn cả Tống Ôn Noãn. Gì mà bịt mắt vẫn có thể đi lại bình thường chứ? Tưởng bọn họ đang quay phim nỗi đau thanh xuân hay gì? Nhưng Lục lão thì lại thận trọng lại có chút mong mỏi hỏi thăm: "Đó chính là Phạn Già La Phạn tiên sinh hả? Con gái tôi có tả về cậu ấy, con bé nói nhìn thấy người nào đặc biệt bắt mắt nhất trong đám người thì đó nhất định là Phạn tiên sinh. Thật sự tốt quá, tốt quá, rốt cuộc cũng chính mắt được nhìn thấy cậu ấy rồi! Quay hình xong, tôi có thể gặp mặt Phạn tiên sinh một chút không? Tôi có một phần quà muốn tặng cho cậu ấy." Ông xoa xoa tay, vẻ mặt khẩn trương, đã lớn tuổi như vậy rồi mà biểu hiện lại giống như fan cuồng vậy. 2 Tống Ôn Noãn cảm thấy mình được tôn trọng, vì thế liền vui vẻ gật đầu: "Đương nhiên có thể, cậu ấy rất tốt." "Tôi biết, cậu ấy quả thực là người rất tốt, tôi nghe con gái tôi kể rất nhi

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play