[287] Linh Môi - Hoan Nghênh Tới Địa Ngục (3) **** Người tu đạo vẫn luôn tin tưởng mọi thứ trên đời này đều có linh, thiên địa có linh, vong hồn có linh, năm tháng có linh, nhật nguyệt có linh, cho dù là một tảng đá thì cũng có linh. Bọn họ có thể không thể chú ý tới cái nhìn của thế nhân, nhưng lại không thể không để ý tới phán xét của tổ tiên của anh linh. Bởi vì chính là những anh linh đó đã nuôi dưỡng bọn họ, truyền thừa lại tri thức cho bọn họ, trải ra con đường tu hành tốt nhất cho bọn họ. Mà bọn họ chính là người tiếp bước trên con đường này, tiếp nhận đạo thuật chính thống, hơn nữa sẽ mang hết thành tựu của mình truyền lại cho đời sau. Có người té ngã trên con đường này, rơi tới tan xương nát thịt; có người vẫn tiếp tục tiến tới, không bao giờ ngừng lại, mãi tới khi thấu hiểu đại đạo. Trước khi gặp lại Phạn Già La, Huyền Thành Tử vẫn cho rằng mình chính là người sẽ thấu suốt đại đạo, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện thật ra mình đã sớm từ tầng mây cao chót vót rơi thẳng vào địa ngục. Càng đáng buồn hơn chính là hắn vẫn không phát hiện mình đã ngã xuống, vì thế hắn vẫn tiếp tục chạy trong địa ngục, lại cách đại đạo ngày càng xa hơn. Tông môn nguy nga sừng sững trên trời cao kia, từ nay về sau hắn đã không thể quay trở lại được nữa rồi. Hắn còn vọng tưởng xây dựng lại đại đạo chính thống của phái Thiên Thủy ở thế tục, khôi phục tượng thánh nữ để Tống Ân Từ hưởng dụng nhang đèn nhân gian, thậm chí vì cô ta mà chiêu mộ tín đồ... Nếu tổ tiên phái Thiên Thủy ở trên trời nghe thấy tiếng lòng của hắn, biết ý nghĩ của hắn, chỉ sợ sẽ tức giận tới mức giáng xuống vài đạo sấm sét. Sống tới mấy trăm năm, Huyền Thành Tử quay đầu nhìn lại thì phát hiện cuộc đời của mình giống như một truyện cười. Hắn hung ác đập pho tượng này, ánh mắt đầy nước mắt, khóe miệng còn nhếch lên một độ cung giễu cợt. Sau khi lớp ngoài được điêu khắc hoa mỹ của bức tượng bị vỡ vụn, bên trong tán loạn văng ra một mớ bùn đất đen như mực trộn lẫn với rác rưới vụn sỏi. Để tiết kiệm chi phí mà người nặn đã bỏ những thứ này vào. Nhưng Huyền Thành Tử lại nghĩ rằng tượng của Tống Ân Từ nên như vậy. Bản thân cô ta không phải cũng như vậy sao? Hành vi của Huyền Thành Tử làm đám người phòng kế bên chú ý. Người phụ nữ trung niên nhìn tượng thánh nữ vỡ vụn đầy đất thì phẫn nộ quát lớn: "Xé đầu nó xuống để hiến tế cho thánh nữ!" Vài
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.