[270] Linh Môi - Sư Phụ Huyền Thành Tử **** Phạn Già La im lặng một hồi lâu mới đưa ra đề nghị: "Đồng ý yêu cầu của ông ấy đi, tôi không nắm chắc vẹn toàn." "Tôi đã đắc tội Thiên Thủy Cung rồi, chỉ sợ hắn sẽ không cố gắng hết sức, cũng có lẽ sẽ có tâm tư không đứng đắn." Diêm bộ trưởng lo lắng lẩm bẩm. "Sẽ không. Tuy ông ấy không quan tâm nhân tình nhưng cũng không phải tiểu nhân thích lén lút động tay động chân, ông cứ đường đường chính chính mà nói chuyện với ông ấy." Giọng của Phạn Già La rất bình tĩnh, nhưng trong mắt lại xuất hiện gợn nước. Rốt cuộc cậu cũng chờ đến thời điểm mọi ân oán đều sẽ kết thúc. Ngày này đến thật nhanh, cũng thật chậm, thoáng cái đã qua trăm năm, rồi nháy mắt sẽ tan thành mây khói. "Hắn đáng tin không?" Diêm bộ trưởng vẫn không quá yên tâm. "Tin được." Phạn Già La khẳng định nói: "Đồng ý với ông ấy, trên thế giới này chỉ có hai thứ có thể làm ông ấy toàn lực ứng phó, một là phái Thiên Thủy bị đoạn tuyệt đạo thống; hai là sư tỷ của tôi. Ông đánh bậy đánh bạ túm được một trong hai nhược điểm của ông ấy, ông ấy sẽ dốc toàn lực giúp ông. Mà một khi ông ấy nghiêm túc thì sự tình sẽ được giải quyết nhanh chóng, tôi cũng sẽ hỗ trợ." Phạn lão sư đã cam đoan như vậy, Diêm bộ trưởng cũng từ bỏ nghi ngờ. Ông vốn tưởng Phạn lão sư và sư phụ của mình có rạn nứt rất sâu, quan hệ có thể so với kẻ thù, không ngờ Phạn lão sư lại không hề nói một lời xấu nào về sư phụ mình. Phạn lão sư là quân tử, người được cậu khẳng định chắc chắn không kém, chỉ là hình tượng của vị Huyền Thành Tử đạo trưởng kia đúng là nằm ngoài dự đoán của Diêm bộ trưởng. Lần đầu gặp mặt, ông suýt chút nữa đã xem người nọ là minh tinh điện ảnh. Cùng lúc đó, một đám người huyền môn cũng yên lặng ngồi trong phòng đón khách, chờ Diêm bộ trưởng gặp mặt. Bọn họ từng ẩn mình trong bóng tối, dùng danh nghĩa lánh đời mà mắt lạnh nhìn thành phố này chìm trong biển máu, rơi xuống địa ngục, xảy ra hỗn loạn, bóng tối lan tràn. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện chủ động đứng ra cứu vớt thế giới này, trừ phi những kẻ phàm tục kia dâng hiến đất đai dồi dào, tài phú khổng lồ, tài nguyên phong phú và tín ngưỡng thành kính. Hơn mấy trăm năm, cả ngàn năm nay, bọn họ chính là như thế mà phát triển lớn mạnh, lập đạo, ngự trị chúng sinh, cho dù là cấp bậc có thể xưng là người trên vạn người ở trước mặt bọn họ cũng phải khúm núm. Nhưng năm gần đây, chỉ vì những kẻ gọi là nhà ngoại cảm xuất hiện, nhất là Phạn Già La, không gian sinh tồn của bọn họ bị dồn vào tình cảnh khó có thể thở dốc. Càng làm bọn họ không dám tin hơn nữa là phái Thiên Thủy được xưng là đệ nhất đại phái huyền môn mà ngay cả cứ điểm ở thế tục cũng bị tận diệt! Từ nay về sau, phái Thiên Thủy còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa chứ? Toàn bộ huyền môn làm sao còn chỗ đặt chân ở thế tục? Đây đúng là nỗi nhục không thể cọ rửa! Cũng chính vì thế mà người huyền môn được mời tới đều cúi đầu không dám nhìn vị ngồi ở chủ vị, sợ đối phương cảm thấy mình đang bị thương hại, khinh bỉ, hay mạo phạm. Nhưng thực tế thì ai dám thương hại, khinh bỉ, mạo phạm hắn chứ? Hắn là sự tồn tại gần với thần linh nhất trên thế giới này, nếu không phải ảnh hưởng tới chuyện tồn vong của phái Thiên Thủy, có lẽ cả đời này hắn cũng không đặt chân vào thế tục không sạch sẽ này. 3 Diêm bộ trưởng đứng ngoài cửa quan sát hồi lâu liền hiểu được tâm tình ngoan ngoãn như chim cút của nhóm huyền môn. Khi nhìn thấy vị đạo trưởng Huyền Thành Tử trong truyền thuyết này, ông cũng không dám tin vào mắt mình. Có người nói người này đã sống một hai trăm năm, trong tưởng tượng của Diêm bộ trưởng thì phải là một ông cụ tóc bạc da đồi mồi với chòm râu bạc phơ, duy chỉ có mỗi cặp mắt là sáng ngời đầy thần thái, biểu lộ được khí chất tiên phong đạo cốt. Nhưng hiện thực thì người này trẻ tuổi đến mức làm người ta phải sợ hãi, cũng tuấn mỹ đến mức làm người ta hít thở không thông. 1 Phạn Già La đã có thể coi như có dung mạo gần như yêu ma làm người ta phải khiếp sợ rồi, mà người này cũng không hề thua kém, chỉ là khí chất lại càng lạnh lùng xa cách hơn, giống như nắm tuyết sạch sẽ nhất trên đỉnh Thiên Sơn. Mái tóc dài chạm vai của hắn phủ đầy màu sắc của sương và băng tuyết, gương mặt trơn bóng nhẳn nhụi không hề có một vết nhăn nào, đôi mắt hẹp dài đen láy tựa hồ ngưng tụ hết thảy thần bí và khó lường của thế gian, có thể câu đi hồn phách người ta. Giờ phút này hắn đang rũ mắt chờ đợi, đạo bào toát ra ánh sáng màu lam nhạt càng nổi bật tư thái thần tiên. Tri Phi đạo trưởng rõ ràng là đồ đệ nhưng ngồi ở bên cạnh giống như ông nội của hắn, già nua tới khó coi. Không nói tới thực lực, chỉ khả năng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.