[254] Linh Môi - Phạn Lão Sư Giết Người! ***** Tiên đoán của Phạn Già La đã được nghiệm chứng vô số lần, đồng thời cũng trở thành kinh nghiệm xương máu của rất nhiều người. Không tin cậu phải lãnh chịu hậu quả gì, Giản Nhã, Lưu Chiêu, Tô Phong Khê... những người từng đứng trên đỉnh vinh quang này chính là minh chứng. Vụ tai nạn gần đây nhất chính là Mã Du điên cuồng giết người. Bởi vì lơ là với lời cảnh báo của Phạn Già La, mặc kệ hành vi của Lâm Niệm Từ nên toàn bộ Kinh thị mới thiệt hại thảm trọng. Cục diện máu me đầm đìa ngày đó, nỗi đau đớn và lòng hối hận tột cùng khi đó, đến giờ vẫn luôn hóa thành cơn ác một hành hạ Diêm bộ trưởng suốt cả đêm. Vì vậy sau khi rời khỏi phân cục thành Nam, Diêm bộ trưởng lập tức chạy tới phòng thí nghiệm sinh học lớn nhất Hoa quốc, gặp Lâm bộ trưởng phụ trách ở đó, cùng đối phương trò chuyện một phen. Ở trước mặt ông, Lâm bộ trưởng tỏ ra khiêm nhường nói cười vui vẻ, nhưng đợi Diêm bộ trưởng đi rồi thì lập tức tìm tới Trương Dương, cười mà không cười nói: "Đoán được không, tên Diêm Tuyền Lăng này tới cảnh cáo chúng ta." "Hắn bây giờ chính là đại hồng nhân trong mắt cấp trên, chuyện gì cũng thích quản." Trương Dương rót hai ly rượu đỏ, lại từ trong túi áo lấy ra một cái bình nhỏ, rót nước thuốc vào trong ly, nhẹ nhàng lay động lắc đều rồi đưa tới tay Lâm bộ trưởng. Rượu đỏ vốn nên nhấm nháp từng chút mới nếm được hương vị thật sự của nó, nhưng vị Lâm bộ trưởng khí chất nho nhã này sau khi cầm lấy ly rượu liền uống ừng ừng từng ngụm lớn, sau đó giành lấy luôn ly rượu đặt trước mặt Trương Dương, một hơi cạn sạch. Hắn nhắm mắt lại, thở hắt một hơi nhẹ nhõm, đầu ngón tay vuốt ve khóe mắt, cảm nhận được những lằn vân mịn đã giảm bớt thì khóe miệng không khỏi nhếch lên độ cung vui vẻ. 1 Trương Dương không hề để ý tới hành vi tham lam của Lâm bộ trưởng, ngược lại híp mắt hứng thú nhìn vẻ mặt say mê của đối phương. "Vì sao Diêm Tuyền Lăng lại muốn cảnh cáo ông? Chúng ta với hắn hình như không hề có xung đột lợi ích." Trương Dương thong thả nói. Lâm bộ trưởng chỉnh thấp lưng ghế, giọng nói khinh thường: "Hắn mang tới một tiên đoán." Vẻ mặt lười nhác của Trương Dương biến thành âm độc: "Tiên đoán? Hắn và Phạn Già La khá thân, tiên đoán này là của Phạn Già La đưa ra đi?" "Đúng vậy, nguyên văn là gì thì tôi không nhớ rõ lắm, đại khái là loại dược mà chúng ta đang nghiên cứu có độc, sẽ tạo thành sự kiện tử vong quy mô lớn, muốn chúng ta phải cẩn thận một chút, tốt nhất là hủy bỏ kế hoạch thử nghiệm." Lâm bộ trưởng thuật lại. "Sẽ chết thì sao tôi dùng nó như nước uống hằng ngày chứ? Tôi không điên tới mức tự hại mình đi. Huống chi các ông cũng đã nghiên cứu nhân tố hóa học của nó rồi, toàn là những thứ có lợi cho thân thể." Trương Dương giải thích một câu. "Tôi đương nhiên biết, chính bản thân tôi cũng là người được lợi, sao tôi có thể tin tưởng lời hắn chứ." Lâm bộ trưởng mở mắt ra, con ngươi lóe tia sáng: "Nhưng tôi đúng là có chút nghi ngờ. Trương Dương, loại trái cây mà anh cung cấp cho chúng tôi rốt cuộc từ đâu mà có? Căn cứ nuôi trồng nó ở đâu? Chúng tôi phải nghiên cứu triệt để nguyên liệu thì mới có thể thay đổi loại thuốc này, nó có khả năng phát triển hoàn thiện hơn, anh hiểu không?" Trương Dương liên tục gật đầu tỏ ý mình hiểu, trong lòng lại không ngừng cười nhạo: nghiên cứu nguyên liệu cái quái gì, cải tiến, hoàn thiện gì gì đó, người này căn bản chỉ mượn cớ để kiếm lợi cho bản thân mà thôi. Cái hắn muốn chính là loại trái cây chế tạo ra loại thuốc này, đồng thời
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.