[215] Linh Môi - Thi Thể Đột Nhiên Xuất Hiện 4 ***** Sau khi rời khỏi nghĩa trang, Tống Duệ ngồi bất động trong xe thật lâu, trán và tay dính đầy bụi đất, trên tóc còn dính một ít vụn cỏ, dáng dấp rất chật vật. Phạn Già La không nói câu nào, chỉ yên lặng chờ ở bên cạnh. Cậu biết hiện giờ Tống tiến sĩ đang chăm chú cảm nhận cảm giác đau thấu tim gan này, đồng thời từ loại đau khổ này tìm kiếm ý nghĩa của sinh mạng. Người chưa từng trải qua đau khổ sẽ không hiểu được trọng lượng của hạnh phúc; cùng nguyên lý, người chưa từng đối mặt với tử vong sẽ không hiểu ý nghĩa của sinh mạng. Cha mẹ là bức tường ngăn cản tử vong của chúng ta, khi sinh ra làm người, chúng ta vẫn luôn mù quáng truy cầu cuộc sống thoải mái, vui sướng, nhưng chưa từng suy nghĩ nên làm sao đối mặt với tử vong. Đối với mỗi người chúng ta, tử vong tựa hồ là chuyện rất xa xôi, đến khi cha mẹ đột ngột qua đời mới chợt thức tỉnh--- thì ra tử vong cách chúng ta gần như vậy! Lúc một người hiểu được ý nghĩa của tử vong và đã chuẩn bị sẵn sàng, lý giải về cuộc sống sẽ càng sâu sắc hơn, thế giới trong mắt cũng bao la rộng lớn hơn. Tống Duệ vẫn luôn cho rằng mình là người có trí khôn dồi dào, thế nhưng đến tận giờ phút này mới hiểu được lời nói 'con vĩnh viễn sẽ không thay đổi' của mình ngu xuẩn, nực cười đến dường nào. Ngoại trừ tử vong, trên thế giới này không có thứ gì vĩnh cữu bất biến. 2 Nếu khi đó anh chịu nói 'con xin lỗi, con sai rồi', cho dù chỉ là ngụy trang, có lẽ cuộc sống của anh đã không giống như bây giờ. Tâm tình tự trách từng chút dâng trào, lại theo vành mắt ướt át trào ra ngoài, có thể mang thứ dịch thể khổ sở này tới trước bia mộ ba mẹ sau mấy chục năm, Tống Duệ cảm thấy mình có chết cũng không tiếc. Nhưng ngay lúc đó, ánh sáng nóng rực trong mắt anh bắt đầu nguội lạnh, cảm xúc điên cuồng xoay chuyển trong lòng cũng tiêu tan. Năng lực cộng tình như vậy không thuộc về anh, lúc con tim một lần nữa chìm vào vực sâu tối tăm, anh đột nhiên cảm thấy thái dương mình lành lạnh, quay đầu nhìn lại mới phát hiện Phạn Già La đang cầm một miếng khăn giấy lau mặt cho mình, đồng thời nhẹ nhàng gỡ nhánh cỏ dính trên tóc mình. Ánh sáng dường như sắp tắt ngóm trong mắt anh lại bắt đầu lóe sáng, sau đó ngày càng nóng cháy hơn. Cánh cửa của thế giới hoàn chỉnh quả thực đã đóng lại, nhưng nó để lại một cánh cửa sổ, nương theo cánh cửa sổ này, anh vẫn nhìn thấy cảnh sắc cực kỳ mỹ lệ. "Tỉnh hồn chưa?" Thấy con ngươi tan rã của Tống tiến sĩ bắt đầu có tiêu cự, Phạn Già La cười hỏi. Tống Duệ gật đầu, cũng rút khăn giấy giúp thanh niên lau trán. Lúc anh quỳ xuống, người này cũng quỳ xuống, còn niệm kinh siêu độ cho ba mẹ anh, trên thế giới này, bằng hữu tốt nhất cũng chỉ được đến vậy mà thôi. 2 "Cảm giác thế nào?" Phạn Già La đầy mong đợi hỏi. "Rất đau khổ." Tống Duệ ấn lồng ngực
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.