[200] Linh Môi - Linh Tử Đạo Môn ***** Nhìn thấy gương mặt của Nghê Tâm Hải đã hoàn toàn khôi phục, Giản Nhã sao ngồi yên được, lập tức bịt kín mít chạy tới gặp vị đạo trưởng kia. Khi đến địa chỉ bí mật mà Nghê Tâm Hải báo, cô mới phát hiện không chỉ có mình, Vạn Thi Thư, Thạch Vĩnh Hạo, Lạc Cửu Nguyên, Tất Trạch Thái cũng tới, người nào người nấy đều mặc áo đội nón đeo kính đeo khẩu trang, hoàn toàn không dám để lộ ra gương mặt. Thì ra là vậy, Giản Nhã có thể nhìn ra chút đầu mối từ những phần da thịt bị lộ ra, bọn họ cũng giống như cô, gương mặt sưng phù, thối rữa, chảy mủ, không còn nhìn ra dạng người, cho dù là mùi Cologne nồng nặc cũng không lấn át được mùi hôi thối quen thuộc. Tất cả mọi người đều rất lo lắng, Tất Trạch Thái nhỏ tuổi nhất thậm chí đã hỏng mất, lúc này đang co ro trên sô pha khóc nức nở. Nghê Tâm Hải đưa khăn giấy cho bọn họ, an ủi: "Đừng khóc, đại sư đang tĩnh tọa, chốc nữa sẽ xuống ngay, hắn nhất định có thể chữa lành cho mọi người. Xem mặt tôi nè, hiện giờ đã không sao rồi." Tất Trạch Thái lau mũi, không dám tin hỏi: "Mặt của chị thật sự đã từng thối rữa sao?" Cậu nhóc nhìn chằm chằm gương mặt không chút tỳ vết của Nghê Tâm Hải, hoàn toàn không thể tin chỉ mới mấy tiếng trước, người này cũng biến đổi giống như bọn họ. Đương nhiên, trước khi Tô Phong Khê lộ ra bộ mặt thật, ai tin nổi lời tiên đoán của Phạn Già La chứ? Quái vật, đó không phải thứ chỉ xuất hiện trong những câu chuyện xưa huyền huyễn thôi sao? 1 "Nếu em sớm tin tưởng Phạn Già La thì tốt rồi, khi đó hắn nói trên mặt chúng ta có hắc khí, rất nhanh sẽ thối rữa. Chỉ tiếc chúng ta quá tin tưởng Tô Phong Khê, căn bản không nghe lời hắn nói. Hắn còn đưa tay nói muốn chữa trị cho chúng ta, kết quả chúng ta không thèm để ý tới." Tất Trạch Thái càng nói lại càng hối hận, nức nở nói: "Hiện giờ nhắm mắt lại, trong đầu em liền hiện ra bàn tay của Phạn Già La. Bàn tay mềm mại tinh tế, lòng bàn tay sạch sẽ, kiên nhẫn đợi chúng ta đặt tay lên. Khi đó em hoài nghi hắn là một tên lừa gạt, nhưng bây giờ em biết hắn thật lòng muốn giúp chúng ta, em thật hối hận. Chị Nhã, hu hu hu..." Thất Trạch Thái khóc ngày càng thương tâm, dáng vẻ nhắm mắt đầm ngực có chút đáng thương lại buồn cười. Nghê Tâm Hải phì cười, lơ đễnh x
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.