[196] Linh Môi - Phạn Già La Là Thần Chết ***** Trương Dương bị Tô Phong Khê phun máu đầy mặt nhưng không hề ghét bỏ, chỉ ôm chặt lấy cô, không ngừng hỏi đã xảy ra chuyện gì. Hắn biết Tô Phong Khê sẽ không chết, chỉ cần lão quái vật không có việc gì, cô cũng sẽ còn sống, nhưng tình hình của cô thật sự đã dọa hoảng hắn, miệng không ngừng phun máu, từng ngụm từng ngụm, giống như không phun ra hết huyết dịch trong người sẽ không chịu ngừng lại. Cùng lúc đó, chuyện đáng sợ hơn đã xảy ra, vết thương bị cây gậy xuyên thủng vốn đã tự lành lại, lúc này lại bắt đầu thối rữa, tốc độ rất nhanh. Nói chính xác hơn thì là cả người cô ta đang thối rữa, cũng tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc cực kỳ khó ngửi. Người mặc áo blouse trắng theo Trương Dương tới Cục cảnh sát đã sợ tới lạnh run, run run nói: "Trương tổng, Tô tiểu thư rốt cuộc bị bệnh gì vậy? Này đâu có phải bệnh biếng ăn chứ, anh gạt tôi sao?" Hắn cho rằng chỉ giúp đỡ bằng hữu một chuyện nhỏ, nhưng bây giờ xem ra mình đã vướn vào một vụ phiền toái lớn rồi! Trương Dương đang điên cuồng căn bản không nghe thấy hắn nói gì, chỉ không ngừng lau máu bên môi Tô Phong Khê, sau đó bụm miệng cô lại, cố ngăn cản huyết dịch trào ra. Người mặc áo blouse trắng nóng nảy, cả người rúc ra sau, cố gắng né ra xa hai người đang ôm nhau này, gấp gáp hô: "Trương tổng, tôi muốn xuống xe, tôi muốn xuống xe! Tô tiểu thư căn bản không mắc chứng biếng ăn gì cả, bộ dáng này nào phải chứng biếng ăn chứ, rõ ràng là bị nhiễm virus! Anh lừa tôi, anh làm vậy virus sẽ bị phát tán! Anh sẽ hại hết mọi người trong thành phố, anh mau đưa Tô tiểu thư tới sở nghiên cứu của chúng tôi... a...." Trương Dương mở cửa xe, đạp tên mặc áo blouse trắng xuống đường làm những chiếc xe ở phía sau nhao nhao né tránh phát ra tiếng thắng xe chói tai, còn có hai chiếc xe va chạm với nhau, xảy ra tai nạn. Nhưng Trương Dương hoàn toàn không để ý tới sống chết của người khác, chỉ lấy điện thoại ra vội vàng gọi cho một số điện thoại, há mồm liền nói: "Tô Tô sắp chết rồi, tôi đưa chị ấy về, ông cứu chị ấy!" "Không có khả năng, ta vẫn còn sống, cô ta không chết được." Một giọng nói khàn đục từ đầu bên kia truyền tới, lộ ra áp lực cùng già nua cực điểm. "Chị ấy thật sự sắp chết rồi, trái tim đã bắt đầu thối rữa! Ông cứu chị ấy đi, ông mau cứu chị ấy đi!" Trương Dương gân giọng rống to. "Là Phạn Già La đã làm gì cô ta à?" Giọng nói già nua kia khi nói tới Phạn Già La lại có chút dao động khe khẽ. "Nó dùng cây gậy kia đâm vào trái tim Tô Tô! Video buổi biểu diễn ông đã xem rồi đúng không, cây gậy đó rất tà môn!" "Không phải vấn đề của cây gậy, trình độ của pháp khí đó không đến mức lấy mạng Tô Phong Khê. Ta còn sống cô ta vẫn có thể sống." Đầu bên kia vừa dứt lời, Tô Phong Khê liền phun ra một ngụm máu lớn, trong lồng ngực hoàn toàn thối rữa là một trái tim đập ngày càng suy yếu. Cô ta đã không còn vì sống sót mà giãy giụa nữa, ngược lại tiến vào trạng thái đờ đẫn hấp hối. "Ông tự xem đi!" Trương Dương đã
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.