Hai người cùng nhau nấu cơm quả nhiên nhanh hơn rất nhiều, chẳng mấy chốc đã có một bàn đồ ăn vô cùng phong phú. Buổi trưa Lâm Tố không ăn được nhiều, đến tối có thêm Đào Mục Chi, cô lại ăn tốt hơn rất nhiều.
Đồ ăn mẹ nấu dĩ nhiên là vừa ngon vừa hợp khẩu vị, nhưng cùng một người nấu ra, bữa tối lại có cảm giác ngon hơn bữa trưa rất nhiều. Lâm Tố ăn hai bát cơm, sắc mặt cũng hồng hào hơn hẳn so với ban ngày.
Một bàn ba người chỉ tập trung ăn cơm, có nói chuyện cũng là qua lại một vài chủ đề ngày thường, với chuyện của Lâm Tố và Đào Mục Chi, Lâm Mộ Hoa không có thêm câu hỏi gì nữa.
Ăn tối xong, Lâm Mộ Hoa muốn đi rửa bát, nhưng lại bị Đào Mục Chi ngăn lại. Đào Mục Chi nhận lấy bát đũa trong tay bà, trực tiếp mang vào bếp.
Sau hai lần trước đó, Lâm Mộ Hoa giống như đã quen với sự hỗ trợ của Đào Mục Chi, không tiếp tục từ chối hắn. Mà trong lúc Đào Mục Chi ở trong bếp rửa bát, tiếng nước chảy che lại thính giác của hắn. Lâm Mộ Hoa ngồi trên ghế sô pha, tivi trong phòng khách bật lên, hai mẹ con vừa xem tivi vừa trò chuyện.
“Hai đứa bây giờ đang ở chung, có nghĩ đến chuyện sau này không?”
Lâm Tố đang xem tivi: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT