Hầm rượu của lão gia tử ở ngay trong tầng hầm cất giữ của tòa nhà chính. Lão gia tử thích rượu, bèn xây dựng tầng hầm thành một hầm rượu. Ngoài rượu, còn có thể đặt những món đồ khác. Hầm rượu bình thường sẽ có người chuyên môn quản lý, bên trong bật đèn mờ, sạch sẽ ngăn nắp, đi xuống cầu thang, đập vào mắt là rượu và rượu mà lão gia tử đã cất giữ mất năm nay, chạy thẳng tắp đến chỗ sâu nhất của hầm rượu.
Lâm Tố đi xuống, đứng ở cửa hầm rượu. Bởi vì cửa hầm rượu nằm ở vị trí ngay gần lối ra nên có ánh sáng từ tòa nhà chính chiếu xuống, cực kỳ sáng rõ. Bởi vậy mà so với nơi này, bên trong hầm rượu càng trở nên tối tăm hơn, hơn nữa ở nơi sâu nhất của hầm rượu có cảm giác còn không thể nhìn thấy năm ngón tay.
Lâm Tố đi sâu vào trong, đưa mắt nhìn xung quanh, gọi.
“Đào Mục Chi.”
Hầm rượu sâu khiến âm thanh giống như bị nó nuốt chửng, nhưng Đào Mục Chi ở trong bóng tối vẫn nghe thấy.
“Ở đây.”
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến, Lâm Tố nhìn theo hướng phát ra âm thanh. Sau đó, cô bật đèn pin ở điện thoại lên, đi về phía Đào Mục Chi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play