Đào Mục Chi chơi bóng rổ cực kỳ dũng mãnh, đứng từ vạch ba điểm dễ dàng ném trúng rổ, rồi lại lách qua đối thủ, cướp bóng… Như một con thú hoang bước đi mang theo gió chạy khắp sân bóng, lại giống như hoàn toàn ở một đẳng cấp khác so với những người chơi còn lại.
Khán đài theo mỗi lần ném trúng rổ của hắn truyền ra từng đợt reo hò, tiếng của Lâm Tố cũng rất nhanh bị lấn át xuống.
Cô nhìn theo Đào Mục Chi chạy trên sân, cảm giác như đang nhìn vào một người khác.
Đào Mục Chi ở trong ấn tượng của cô là một người nghiêm cẩn mà thanh lãnh, văn nhã mà lạnh nhạt, thế nhưng hắn của hiện tại, sức sống bừng bừng, mạnh mẽ linh hoạt, như một con sói hoang nắm trọn thế trận.
Khi có những khoảng trống dừng lại, hắn kéo vạt áo lau mồ hôi chảy xuống mắt. Dưới chiếc áo kia là làn da trắng trẻo sạch sẽ, được ánh nắng chiếu lên càng khiến mỗi khối cơ trở nên rõ ràng săn chắc.
Không giống như phong thái bình tĩnh dưới lớp áo blouse trắng, hắn của sân bóng nóng bỏng mà nhiệt huyết, là phong cảnh khiến người ta phải nhìn vào mà ngẩn ngơ.
Trận đấu kết thúc, Đào Mục Chi cầm bóng rổ, ngón tay thon dài đẩy nhẹ, bóng rổ trên tay hắn xoay tròn. Hắn hơi cúi đầu, mồ hôi lăn theo cằm rơi xuống, có đồng đội chạy đến, cùng hắn đập tay ăn mừng.
Đào Mục Chi chắc chắn là thắng rồi.
Lâm Tố không hiểu bóng rổ, nhưng xem Đào Mục Chi một lần lại một lần ném trúng rổ nên khẳng định đội hắn không thể nào thua.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play