Lâm Tố và Tầm Dĩnh rời khỏi cửa hàng đi về khu vực nghỉ ngơi. Trong lúc hai người nói chuyện, Đào Mục Chi và bé con kia đi sang một bên khác chơi với nhau. Trong khu nghỉ ngơi chỉ có hai người, mà họ cũng chỉ ngồi ở đó, hồi lâu không có ai lên tiếng.
Chợt thấy Đào Mục Chi bị cô bé nắm tay dẫn vào một cửa hàng bán sô cô la, Lâm Tố vội vã muốn đứng dậy, nói: “Ôi, con bé còn nhỏ như thế, không biết có ăn được sô cô la không…”
Tầm Dĩnh nhanh tay đỡ lấy cô, cười ngăn cản: “Không sao đâu, trong cửa hàng đó còn bán phô mai que nữa, con bé thích ăn mấy cái đó. Bình thường tôi không hay mua cho con bé, chắc là thấy có chú đẹp trai dẫn đi mới kéo vào đấy.”
Lâm Tố nghe vậy mới yên tâm ngồi lại. Sau hai câu mở đầu, bầu không khí dường như đã thoải mái hơn, hai người quay sang nhìn nhau, chợt phì cười.
“Chúc mừng cô nhé.”
Từ vừa rồi Tầm Dĩnh đã nhìn ra Lâm Tố đang có bầu, nhưng phải đến tận hiện tại cô ấy mới lên tiếng chúc mừng. Tầm Dĩnh cũng không biết mình có tư cách nói ra câu đó hay không, dù sao trước đây cũng vì cô ấy mà có lẽ giữa Lâm Tố và Đào Mục Chi đã có đôi chút hiểu lầm.
“Cám ơn.” Lâm Tố nhận câu chúc mừng của cô ấy, nói cám ơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT