Hai người ra khỏi nhà, đi vào đường lớn.
Có lẽ bởi vì nhà là không gian kín nên Lâm Tố luôn có cảm giác ngột ngạt. May mắn là Đào Mục Chi đã đưa cô ra ngoài, Lâm Tố giống như con cá nhỏ được bơm thêm dưỡng khí, chầm chậm bình phục.
Đào Mục Chi nói ra ngoài đi dạo, nhưng cũng không phải chỉ có đi dạo. Hai người men theo dọc con phố mà đi, đi đến chợ đêm lần trước.
Trung tuần tháng mười một, đêm ở thành phố A đã vào đông. Không khí ẩm thấp theo gió lạnh lưu chuyển, mặc quần áo mỏng chắc chắn sẽ bị thổi cho run rẩy. Nhưng dù là thế thì chợ đêm vẫn cứ náo nhiệt như cũ. Quán bán đồ ăn đêm và những sạp hàng tập trung lại một chỗ, người đi lại nườm nượp, hoặc là nói chuyện cười đùa, hoặc là đang trao đổi mua bán.
Cảnh tượng náo nhiệt này đã xua đi không ít cái lạnh của đầu đông.
Đào Mục Chi nắm tay Lâm Tố đi vào chợ đêm. Lần trước đã dạo qua một lượt nên lần này cũng không có gì mới mẻ. Sự chú ý của Lâm Tố đều tập trung vào bàn tay đang nắm lấy tay mình, mang theo thái độ cưỡi ngựa xem hoa đi theo Đào Mục Chi.
Vừa đi đến trung tâm của chợ đêm, bỗng có người gọi lại Lâm Tố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT