Lâm Tố không biết có phải Đông Loan nói với Tầm Dĩnh như thế rồi Tầm Dĩnh kể lại cho Đào Mục Chi nghe hay không. Nhưng dù đúng hay không thì đều không sao cả.
Đúng là cô từng bị Đông Loan gây cho vô số tổn thương, nhưng nhờ vậy mà cô đã có cơ hội quen biết Đào Mục Chi. Nếu như không có Đông Loan, có thể cả đời này cô sẽ không thể thoát khỏi cái thôn nhỏ kia, khúc mắc giữa cô và mẹ cũng sẽ mãi mãi không được tháo gỡ.
Lâm Tố nói với Đào Mục Chi chuyện của mình, giữa cô và hắn đã không còn bí mật nào nữa. Cô nói xong, nhìn Đào mục Chi, nói: “Anh tìm bác sĩ cũng được, nhưng không cần phải tìm bác sĩ cấy ghép thận, mà nên tìm bác sĩ phụ sản.”
Khi đó sau khi xảy ra tai nạn xe bác sĩ đã nói sau này cô sẽ rất khó mang thai. Nhưng cô vẫn còn trẻ, sau vài năm điều dưỡng có lẽ cơ thể đã lại khác. Lâm Tố cũng từng vì chuyện này mà mất tinh thần, rồi nghĩ ngợi lung tung, nhưng có khả năng là vì bây giờ cô đã khỏi bệnh rồi, nên dù là chuyện gì cũng có thể nghĩ thoáng hơn. Mang thai vẫn cần xem duyên phận, lại không phải là nhất định không thể.
Nhưng chuyện này đúng là vẫn nên nói với Đào Mục Chi.
Nếu hai người đã quyết định đến với nhau, theo thời gian quan hệ tiến triển lên một bước, cô cũng phải xem thử phản ứng của Đào Mục Chi với chuyện này.
Đào Mục Chi không có phản ứng gì cả, hắn giống như vừa nghe xong một câu chuyện xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play