Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Của Tôi Đều Nằm Vùng

Chương 8


2 tháng

trướctiếp

Đối mặt với thịt ba chỉ nướng thơm ngát do người lạ cho, Hổ Nha hoàn toàn không để ý đến đối phương mà vẫn đi theo Cố Tiểu Khả, suốt hành trình đều hết sức tập trung.

Đao Đao mắt hướng thẳng, cũng không liếc nhìn thịt ba chỉ lấy một cái.

Những đứa còn lại bao gồm cả Pitt ‘vàng’ đều bị phân tâm, cả bọn cứ ngó nghiêng ngó dọc thịt ba chỉ trên tay người ta, nhưng tốt xấu gì cũng phải tự quản được miệng mình, cuối cùng cũng không tiến lại gần.

Chỉ có Tiểu Pudding là chạy tới ngửi, nó vô cùng muốn ăn, nhưng nhìn các bạn yêu dấu đã đi xa, nó do dự nhiều lần, cuối cùng vẫn buông tha thịt ba chỉ, lưu luyến không nỡ mà bước đi theo.

Đến đây thì toàn bộ đám chó, ngay cả Tiểu Pudding cũng coi như là miễn cưỡng vượt qua bài test.

Nhưng sau khi Cố Tiểu Khả dắt đám cún đi dạo một vòng trở về, cả bọn phát hiện ra thịt ba chỉ đã bị ném tùy tiện ở ven đường, những con cún khác tuy rằng động lòng, nhưng vẫn cố kiềm nén không tới nhặt ăn.

Chỉ có Tiểu Pudding phá lệ, nó tiến lại gần len lén liếm liếm…

Sau đó bị cay đến nỗi nước mắt rơi lã chã.

Gần đến giờ tan học, Cố Tiểu Khả viết nhận xét cho Tiểu Pudding, cô không chút nể tình mà viết hết toàn bộ những biểu hiện tốt và cả không tốt của tên nhóc này lên sổ.

Hôm nay toàn bộ các chú cún đều được nhận hoa hướng dương, chỉ ngoại trừ Tiểu Pudding lén thè lưỡi liếm thịt ba chỉ.

Nó ủ rũ nhìn chằm chằm vào quyển sổ nhỏ của mình, sau đó lại quay đầu nhìn hoa của mấy đứa khác, khịt khịt cái mũi tội nghiệp, nó đáng thương hỏi Cố Tiểu Khả:

[Cô giáo, ngày mai nếu tui thể hiện tốt, có thể được hoa không?]

Cố Tiểu Khả cười gật đầu, “Đương nhiên là được rồi.”

Lúc này Tiểu Pudding mới miễn cưỡng lấy lại tinh thần.

Cố Tiểu Khả tưởng rằng mọi chuyện hôm nay đến đây đã chấm dứt, cho đến khi cô mở nhật ký của Hổ Nha ra, đập vào mắt là một cái thẻ kẹp sách tự chế ——

Nội dung trên cái thẻ kẹp sách rất đơn giản, mặt trên vẽ một chậu sen đá mập mạp đang bĩu môi, xinh xắn đáng yêu, dáng vẻ ngây thơ chân thành.

Nhưng Cố Tiểu Khả lại mạnh mẽ dùng sức đóng nhật ký lại.

Bởi vì bức tranh sen đá này, là do chính tay cô vẽ!

Anh lại giữ bức tranh này, còn làm thành thẻ kẹp sách!

Cố Tiểu Khả nhìn chằm chằm vào góc thẻ kẹp sách, trong lòng dâng sóng to gió lớn, thẻ kẹp sách này còn thường được sử dụng.

Ôi trời ơi!

Nam thần làm vậy là có ý gì đây?

Sau khi anh đọc xong quyển nhật ký của Hổ Nha, tiện tay để thẻ kẹp sách trong này, hay là đặc biệt để thẻ kẹp sách trong này là cố tình cho mình thấy?

Anh… anh… anh… anh biết người tặng quà năm xưa là ai rồi sao?

Cố Tiểu Khả khẽ mở miệng, ánh mắt đã mất tập trung.

Cảnh tượng năm đó như đang hiện ra trước mắt.

Đó là một đêm xuân trời đầy sao, vầng trăng treo giữa không trung, ven đường tràn ngập sương hoa, ánh lên tia sáng lạnh lẽo, cô tò mò quan sát vùng đất lớn náo nhiệt.

Cố Tiểu Khả mười sáu tuổi đi ngang bờ sông, thấp thoáng nghe tiếng kêu cứu đáng thương.

Cô nhìn xung quanh, tìm kiếm âm thanh yếu ớt, phát hiện một con mèo tam thể liều mạng bám vào bờ.

‘Cứu mạng, cứu mạng… Ai tới cứu với meow… meow sẽ bắt chuột cho ăn…’

Bờ sông rất cao, nước bên dưới chảy xiết, chú mèo nhỏ yếu ớt không có ai giúp, gần như đã sức cùng lực kiệt, trạng thái nguy cơ có thể rơi xuống nước bất cứ lúc nào.

Cố Tiểu Khả lập tức nằm mọp xuống, vươn tay muốn vớt chú mèo tam thể.

“Đừng hoảng, chậm rãi duỗi chân ra, đúng, ôm lấy ngón tay tôi…”

Chú mèo nhỏ ngoan ngoãn gật đầu, run rẩy vươn móng vuốt nhỏ lông lá ra.

Kết quả, do tay của Cố Tiểu Khả ngắn, mà chân của chú mèo tam thể còn ngắn hơn, cả hai cố gắng cỡ nào thì cũng cách nhau năm centimet.

Lúc Cố Tiểu Khả đứng dậy chuẩn bị đi tìm dụng cụ hỗ trợ, chú mèo nhỏ tưởng cô muốn từ bỏ chuyện cứu mình, đột nhiên căng thẳng, bốn chân dùng sức vùng vẫy dữ dội, nó đập mạnh rồi nhảy lên trước mười centimet, sau đó rơi thẳng xuống dưới…

Cố Tiểu Khả mở to mắt, theo phản xạ có điều kiện cúi người định vớt, kết quả đột nhiên có một cánh tay dài vươn ra kéo lấy cổ của chú mèo tam thể, vớt nó lên nguyên vẹn.

Mạc Thần Trạch ngồi xổm trên bờ, đặt chú mèo nhỏ còn chưa tỉnh hồn dưới đất.

Sau lưng anh là bóng cây dã hương to lớn hùng vĩ, cành lá xum xuê, bóng râm phủ rộng, toả ra hương thơm thoang thoảng.

Đèn đường mờ ảo, Cố Tiểu Khả ở dưới bóng cây hoàn toàn không nhìn rõ dáng vẻ của anh.

Mạc Thần Trạch cũng không nói gì, chỉ xoa đầu đầy lông của chú mèo tam thể, lúc Cố Tiểu Khả thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên một viên pháo lép bên chân lại phát nổ.

Trong lễ hội mùa xuân, pháo hoa tràng pháo có khắp mọi nơi.

Mạc Thần Trạch phản ứng cực nhanh, một tay đẩy Cố Tiểu Khả ra, sau đó theo phản xạ có điều kiện nhắm hai mắt lại.

Có một mùi máu nồng nặc xộc lên mũi, trong đầu của Cố Tiểu Khả là một mảng trống rỗng…

Không chờ cô hoàn hồn, đột nhiên bên cạnh có hai bảo vệ xông ra, đỡ lấy Mạc Thần Trạch và nhanh chóng rời khỏi đó.

Cố Tiểu Khả đứng ngơ ngác tại chỗ rất lâu, sau đó ôm chú mèo tam thể đang run rẩy vì tiếng pháo, đứng dậy, lê từng bước nặng nhọc trở về nhà.

Mùa đông năm đó, có một chàng trai vì cứu cô mà bị thương.

Còn cô, thậm chí không biết đối phương là ai.

Sau đó, lúc Cố Tiểu Khả tham quan một trường đại học hàng đầu ở Trung Quốc do thầy cô tổ chức, vô tình nhìn thấy một chàng trai đeo bịt mắt ở bên trái.

Tối đó, tuy Cố Tiểu Khả chưa nhìn thấy rõ mặt của chàng trai kia, nhưng lại nhớ mùi hương trên người anh.

Cố Tiểu Khả lén rời khỏi nhóm, không kiềm lòng được mà đi theo sau cậu nam sinh kia. Cô muốn tiến lên chào hỏi nhưng lại không dám, cuối cùng chỉ thấy anh đi vào ký túc của sinh viên, không lâu sau, anh xuất hiện ở ban công lầu hai.

Mắt của anh bị thương rồi.

Cố Tiểu Khả nấp phía sau cây, mỗi lần thấy chàng trai kia phơi quần áo thì phải hơi nghiêng đầu mới có thể dùng mắt phải để nhìn rõ, không nhịn được mũi cay cay, khóe mắt đỏ hoe, lồng ngực như bị một tảng đá to đè lên đến mức không thở nổi.

Cô nín thở theo dõi rất lâu, mãi tới khi nín thở đến mức thiếu oxy lên não thì mới dùng sức hít thở sâu.

Cố Tiểu Khả nhanh chóng chớp mắt, miễn cưỡng đè nén cảm xúc cuộn trào trong lòng. Cô nghiêng đầu qua, cắn chặt răng và mím chặt môi, không để mình phát ra tiếng.

Sau đó, Cố Tiểu Khả lấy hết tiền tiêu vặt mà bản thân dành dụm được để mua nguyên liệu làm điểm tâm cho Mạc Thần Trạch, còn lén nghe ngóng sở thích của anh để tặng quà cho anh.

Cố Tiểu Khả sợ sệt đến mức cơ bản không dám xuất hiện, cô cũng biết mình không còn mặt mũi đứng trước mặt của Mạc Thần Trạch, chỉ dám nhờ chú mèo tam thể được anh cứu mạng giúp cô tặng quà.

Cô cũng không dám lên tiếng nói chuyện, chỉ là mỗi lần tặng quà thì cô lén kẹp thêm một tờ giấy, trên đó có vẽ một vài bức đơn giản, viết một câu bộc bạch…

‘Hy vọng mỗi ngày anh đều vui vẻ.’

Đám bạn cùng phòng của Mạc Thần Trạch đều biết chuyện anh từng cứu một con mèo. Tuần nào chú mèo này cũng đều tới tặng quà báo ơn.

Dần dần, Cố Tiểu Khả phát giác tâm thái của bản thân khi tặng quà đã thay đổi.

Sự tự trách và áy náy ngay từ lúc đầu trở thành…

Gạt được người khác nhưng không gạt được chính mình. Vành tai của Cố Tiểu Khả đỏ ửng, tự nhủ bản thân nhiều lần, tự giày vò chính mình rất lâu nhưng cuối cùng cũng phải thừa nhận, cô thích chàng trai hiền lành và chính trực kia.

Việc tặng quà sau đó trở nên vừa ngọt ngào vừa cay đắng, mỗi phút yêu thầm trong tim đều sẽ thay đổi đến chóng mặt, giây trước cảm thấy hạnh phúc như bay lên, giây sau lại giống như bị thất tình.

Cố Tiểu Khả bối rối dằn vặt hồi lâu, cuối cùng đã hạ quyết tâm, định chính tay ‘vẽ’ một bức thư tình để bày tỏ với nam thần.

Vì Mạc Thần Trạch sắp ra nước ngoài du học.

Cố Tiểu Khả cổ vũ chính mình rất nhiều lần, không dễ gì mới lấy hết can đảm để đi ngang qua nam thần, lấy bức thư tình trong túi ra nhét vào túi anh, sau đó xấu hổ đỏ mặt bỏ chạy.

Sau khi cô quay về trường, thấp thỏm lo âu suốt hai tiết học. Trong suốt thời gian đó cứ suy đoán, không biết nam thần nhìn thấy bức thư tình thì sẽ có phản ứng gì.

Kết quả khi sờ vào túi, tờ thư tình thì vẫn còn đó, tờ 1 tệ lại không thấy đâu.

Cô lại thẹn thùng nhét 1 tệ cho nam thần…

Lúc sau, Cố Tiểu Khả cũng không còn mặt mũi xuất hiện trước mặt của Mạc Thần Trạch nữa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp