Sau khi nghe Cố Tiểu Khả giới thiệu, các cô gái không chút do dự ký ngay hợp đồng.
Tính đến thời điểm này, Cố Tiểu Khả đã nhận tổng cộng 5 học sinh, trong đó có 3 chú Husky, 1 chú chó săn Đức và 1 chú Labrador.
Tháng này, Cố Tiểu Khả không có ý định tiếp tục nhận thêm, cô sợ mình chăm không hết được.
Tuy rằng mục đích thật sự của cô là điều tra tội phạm, nhưng nếu đã thu học phí, đương nhiên phải tận tâm tận lực dạy dỗ đám cún này, tranh thủ tận dụng việc khai trương hồng phát này mà đánh bóng tên tuổi, về sau sẽ không cần lo tới việc thiếu học sinh nữa.
Cố Tiểu Khả làm việc vô cùng năng suất, ngày hôm sau vừa vặn là đầu tháng, cô sẽ chính thức khai giảng, làm giáo viên cho đám thú cưng.
Ngày khai giảng đầy gió và nắng ấm, trời xanh mây trắng, là một ngày đẹp trời tràn ngập ánh nắng vàng.
Đại ca mèo Pitt ‘đen’ phải ra ngoài làm việc, nên đã sắp xếp cho đàn em Pitt ‘vàng’ sáng sớm tới giúp Cố Tiểu Khả tiếp đón học sinh mới.
Các “con sen” lục tục đưa đám cún đến trường, Cố Tiểu Khả hoan nghênh chào đón từng em thú cưng một đến nhập học.
Chuyện làm cho người ta cảm thấy kỳ quái chính là, cả năm chú cún đều vô cùng nghe lời, không sủa bậy lung tung, cũng không có chuyện sống chết không chịu tách ra khỏi các “con sen”, đám này ngược lại còn vẫy đuôi tỏ vẻ vô cùng tò mò vây quanh Cố Tiểu Khả, yên lặng nghe cô nói chuyện.
Các “con sen” không rõ ràng lắm, chỉ cảm thấy cô giáo quả nhiên là người không tầm thường, xử đám thú cưng này chỉ cần độc nhất một tay.
Chờ sau khi các “con sen” rời đi, Cố Tiểu Khả gọi đám cún vào phòng, không có người ngoài ở đây, lúc này cô mới dám thoải mái giao lưu trao đổi với chúng nó.
“Hoan nghênh mọi người đến với trường mẫu giáo, mọi người có thể gọi tôi là cô giáo, hoặc là cô giáo Cố, từ hôm nay mục tiêu của chúng ta chính là học tập vui vẻ, ăn chơi cũng vui vẻ!”
Kết quả là sự chú ý của đám cún không phải là nội dung của buổi lễ khai giảng, mà chúng đang để ý đến một chuyện khác.
[Woaaaa, thật sự có người có thể nghe hiểu lời tui nói sao?]
[Thật hả thật hả? Đây là lần đầu tiên tui thấy đó.]
[Tui muốn gặm xương, cô giáo ơi cô nghe hiểu không?]
[Tui muốn ăn thịt, cô giáo à cô nghe hiểu không?]
[Tui muốn ăn táo, cô giáo hỡi cô nghe hiểu không?]
Cố Tiểu Khả: “…”
Cô chỉ vào từng chú để trả lời từng câu hỏi của chúng: “Tôi thật sự có thể hiểu được các em.”
“Là thật đấy.”
“Muốn gặm xương, muốn ăn thịt, muốn ăn táo đều được, chỉ cần biểu hiện tốt là có thể được ăn đồ ăn vặt yêu thích.”
[Woaaa —— cô giáo thật sự hiểu được kìa!]
[Tui nhất định sẽ ngoan ngoãn, khi nào thì được ăn táo thế?]
[Tui cũng rất ngoan, khi nào có thể gặm xương ạ?]
Cố Tiểu Khả cảm thấy, trước khi mình bị sự ầm ĩ của đám cún này làm cho choáng váng, phải nhanh chóng giành lại quyền làm chủ cuộc hội thoại, “Bây giờ chúng ta bắt đầu lên lớp thôi!”
“Đầu tiên, mời mọi người tự giới thiệu tên của mình.”
Tình bạn của đám cún này tiến triển rất nhanh, ngửi một cái, nghe một cái đã nhanh chóng trở nên quen thuộc với đối phương.
“Tiếp theo chúng ta phải chọn lớp trưởng.”
[Lớp trưởng là gì?]
“Chính là đại ca của các em.”
Chú Husky có kích thước lớn nhất và mạnh mẽ nhất tên là Đao Đao, nó cũng có cá tính mạnh nhất trong số thú cưng ở đây.
Cố Tiểu Khả vừa dứt lời thì đột nhiên Đao Đao nhảy dựng lên, nhe răng trợn mắt ngửa mặt lên trời hét một tiếng thật dài ——
[Tui làm lớp trưởng, tui lợi hại nhất! Ai dám không phục lập tức bước ra làm liền một trận! Bảo đảm đánh cho mi khóc lóc gọi mẹ luôn!]
Cố Tiểu Khả thấy Đao Đao bước ra giống như không sợ trời không sợ đất, cô có lòng muốn áp chế sự kiêu ngạo của nó, nên không đồng ý ngay mà hỏi: “Còn ai muốn làm lớp trưởng nữa không?”
Dù sao thì chó săn Đức Hổ Nha cũng từng là một thành viên ưu tú của đội phòng chống ma túy, cho dù đang trong tình trạng giải nghệ thì trong lòng cũng tràn đầy niềm kiêu hãnh.
Nó không sủa dữ như Đao Đao, mà chỉ trầm ổn tiến về phía trước một bước tỏ vẻ rằng: [Hổ Nha mới là ưu tú nhất.]
Đao Đao tinh lực tràn trề nào chịu bỏ qua, trực tiếp xông lên đánh Hổ Nha.
Cố Tiểu Khả cảnh cáo: “Không được đánh nhau!”
Hổ Nha nghiêm chỉnh nghe lời, lập tức thu hồi móng vuốt rồi ngậm miệng lại, nhưng Đao Đao thì khác, nó từ trước đến nay không nghe lời ai, ngay cả lời nói của chủ nhân ở nhà mà nó cũng thường xuyên làm bộ không nghe thấy, huống chi là Cố Tiểu Khả mới quen biết chưa được bao lâu.
[Dựa vào cái gì mà không được đánh nhau! Cô là cái thá gì chứ, mắc gì tui lại phải nghe lời cô?]
“Ồ? Tôi là cái thá gì ư?”
Cố Tiểu Khả cười lạnh haha một tiếng, vươn tay phải ra trước mặt Đao Đao, năm móng tay cô dần trở nên vừa dài vừa cứng, vô cùng sắc bén, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Cô dùng sức đập mạnh xuống, bàn trà làm bằng đá cẩm thạch lập tức mẻ mất một góc.
Đó là đá cẩm thạch siêu cứng!
Cố Tiểu Khả đập đá giống như đậu hũ, cô để đá vụn trong tay trước mặt Đao Đao, đuôi lông mày nhướn lên, dịu dàng hỏi nó:
“Bây giờ, cậu nói cho tôi biết, tôi là cái thá gì nhỉ?”
…
Đao Đao run rẩy vươn móng vuốt nhỏ bới bới đá vụn, nó hoàn toàn ngậm miệng lại, không dám nói thêm một câu láo lếu nào nữa, mấy chuyện đánh nhau gì gì đó càng không dám nhắc tới.
Cố Tiểu Khả hài lòng gật đầu, “Tôi sẽ xem biểu hiện hôm nay của các em để quyết định chọn ai làm lớp trưởng nhé.”
Đám cún câm như hến, tôn thờ kẻ mạnh là bản năng của động vật, huống chi loài chó có nguồn gốc là sói thuần hóa, chúng nó trời sinh đã có bản năng phục tùng lãnh đạo mạnh hơn mình.
Lúc này Cố Tiểu Khả chính là sói đầu đàn của chúng, chúng phải nghe theo sự chỉ huy của vị vua này.
“Bây giờ chúng ta bắt đầu lớp học, nội dung chính của hôm nay là —— đi vệ sinh.”
“Các em đều là giống chó lớn, tình trạng cơ thể cho phép các em có thể sử dụng bồn cầu.”
“Cho nên bắt đầu từ bây giờ, chúng ta phải học cách đi vệ sinh sao cho chuẩn.”
“Nào, đi theo tôi.” Cố Tiểu Khả dẫn chó vào nhà vệ sinh, “Hai phòng vệ sinh ở lầu một đều để cho các em sử dụng.”
“Ở trường mẫu giáo không cần nhịn, lúc nào muốn đi vệ sinh cứ việc tới sử dụng.”
“Pitt ‘vàng’, cậu tới biểu diễn cho các bạn nhỏ xem cụ thể thao tác như thế nào đi.”
Cố Tiểu Khả phát hiện Pitt ‘vàng’ rất có ích, ví dụ như loại việc này, tác dụng của nó rất lớn, để cho chó dạy chó đi vệ sinh sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn nhiều so với để người dạy.
Quả nhiên, Pitt ‘vàng’ chỉ cần lên làm mẫu ba lần, hầu hết các chú cún khác đã hiểu ra cụ thể cần phải làm như thế nào rồi.
Bước đầu tiên là mở nắp bồn cầu, bước thứ hai là nhảy lên bồn cầu, bước thứ ba là ngồi xổm xuống, bước thứ tư là nhảy ra khỏi bồn cầu, bước thứ năm xả nước, bước thứ sáu là đóng nắp bồn cầu lại.
Cố Tiểu Khả cho mỗi chú cún luyện tập hai lần, cũng có thể sẽ để Pitt ‘vàng’ tiến hành huấn luyện một đối một, cả đám sau khi luyện tập không dưới hai lần cũng có thể gọi là miễn cưỡng biết làm rồi.
Trong đó, có Hổ Nha không hổ danh là đã từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nó luôn là đứa thông minh nhất, tiếp thu nhanh nhất, cũng là chú chó học xong đầu tiên.
Để biểu dương, Cố Tiểu Khả đặc biệt gọt cho nó một quả táo, trước mặt tất cả các chú cún khác cắt một miếng thưởng cho nó, còn dịu dàng sờ sờ cổ Hổ Nha, không ngừng khen nó giỏi quá, cừ quá.
Đao Đao ở một bên nghiến răng nghiến lợi, cảm giác mình đang bị so sánh, địa vị dần lung lay sắp đổ.
Nó thừa dịp tất cả mọi người đang hâm mộ nhìn chằm chằm Hổ Nha ăn táo, tự mình len lén lẻn vào một toilet khác, nhẹ nhàng đóng cửa lại ——
Bế quan khổ luyện.
Cố Tiểu Khả liếc qua nhìn thấy hành động đó của Đao Đao, cô nhịn cười làm bộ như mình không thấy gì.
Chưa được bao lâu thì cửa đã mở, Đao Đao vẫy đuôi ngẩng đầu ưỡn ngực bước ra, nó mang vẻ mặt kiêu ngạo gâu một tiếng với Cố Tiểu Khả.
Sắc mặt Cố Tiểu Khả vẫn như thường mà hỏi nó: “Sao thế?”
Vành tai Đao Đao giật giật, nó hất cằm nói: [Không phải chỉ là đi vệ sinh sao, cũng không có gì khó khăn, chuyện đơn giản như vậy, tui cũng biết làm!]
“Ồ?” Cố Tiểu Khả nhịn cười, cô bĩu môi, cố ý làm ra dáng vẻ không tin, “Biết thật không?”
Đao Đao lập tức ưỡn ngực lên cao hơn một chút, tự tin nói: [Đương nhiên! Không tin thì cô có thể đi theo tự mà xem!]
Cố Tiểu Khả đi theo phía sau nó, thấy nó lưu loát hoàn thành 6 bước đi vệ sinh, động tác rất đẹp, không hề dây dưa, xong việc còn ngửa đầu lên cao, rất kiểu muốn nói “Mau khen tôi đi.”
Cố Tiểu Khả cười gãi gãi cằm Đao Đao, dùng ngữ khí khoa trương ra sức khen ngợi nó: “Quả là siêu cấp lợi hại! Quá là giỏi luôn! Không hổ danh là Đao Đao!”
Sau khi nói xong, cô cũng cắt một quả táo thưởng cho nó.
Đao Đao không giống Hổ Nha, tên nhóc này thuộc dạng hiếm thấy, đối mặt với đồ ăn vặt vậy mà nó nhịn được sự thèm muốn ăn ngay tại chỗ, sau đó lại ngậm chiến lợi phẩm chạy đến trước cái túi nhỏ của mình, sủa gâu gâu bảo cô giáo giúp nó để táo vào trong hộp cơm, nó muốn mang về nhà khoe khoang.
Hổ Nha ở bên cạnh trợn trắng mắt, [Đồ ngu xuẩn, táo tươi ăn mới ngon.]
Đao Đao ở trước mặt cô giáo không dám nhắc tới chuyện đánh nhau nữa, nó nhe răng, [Ai mượn cậu quản!]
Sau Hổ Nha và Đao Đao, ba đứa còn lại cũng lần lượt học được cách đi vệ sinh, tất cả đều được Cố Tiểu Khả khen ngợi và phần thưởng thì vẫn là táo.
Mặc dù đã học được nhưng động tác của đám cún rõ ràng là chưa đủ thành thạo, vì vậy cả ngày hôm nay ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi và chơi đùa, cả đám cứ phải thực hành đi thực hành lại trong nhà vệ sinh.
Buổi chiều, Cố Tiểu Khả dẫn đám cún đến tìm hai vợ chồng giáo sư già chơi.
Pitt ‘đen’ lại chơi mạt chược cùng với hai vợ chồng già, Pitt ‘vàng’ vừa nhìn thấy đại ca nhà mình, trong nháy mắt đã lập tức xông tới, tự giác báo cáo tiến độ công việc cho đại ca.
[Đại ca, cô giáo nói muốn thuê em làm trợ giảng cho cổ á.]
Động tác đánh bài của Pitt ‘đen’ dừng lại, đôi mắt màu hổ phách sáng lên, [Lương bao nhiêu?]
[Một tháng 600 lận! Có thể mua được rất nhiều bò viên đó.]
Pitt ‘vàng’ không hổ là đàn em đi theo đại ca mèo lăn lộn từ lâu, chỉ cần là chuyện liên quan đến tiền bạc nó đều rất nhạy cảm, tính tiền là kỹ năng sở trường nhất của nó.
Pitt ‘đen’ gật đầu liên tục, [Được đấy được đấy, không ngờ có một ngày chú em cũng có thể ra ngoài tự kiếm tiền một mình, anh đây thật sự rất vui mừng!]
[Nhưng mà phải nhớ một điều ——]
[Em biết mà!] Pitt ‘vàng’ không cần đại ca mèo nhắc nhở mà rất tự giác trả lời: [Tất cả tiền đều phải giao cho đại ca giữ!]
[Ừm, đúng vậy ~] Mèo đen híp mắt vui vẻ nói: [Tối nay cho chú ăn thêm một bữa bò viên!]
[Tuyệt!]
Bên này hai đứa thú cưng đang thì thầm to nhỏ, bên kia một đám thú cưng đã bị bà Trình dùng thịt móng heo để ‘bắt làm tù binh’.