Sáng sớm chờ khi Lôi Nhiếp tỉnh dậy Mẫn Minh lúc này mới thả lỏng từ từ nhắm mắt lại. Cô có cảm giác Lôi Nhiếp cúi xuống hôn lên trán cô rồi mới lặng lẽ đi ra ngoài mặc dù vậy cô vẫn không dám mở mắt. Cô biết căn phòng này nhất định có vấn đề.
Trên bàn ăn ba người đang yên lặng ăn sáng. Lôi Nhiếp đã rất lâu rồi mới ăn sáng ở nhà. Mẫn Minh chọn phần thịt bò ngon nhất bón cho Viêm Viêm sau đó cô nhìn Lôi Nhiếp nói. “Nhiếp, mấy hôm nay Viêm Viêm được nghỉ học em muốn dẫn nó đi du lịch vài ngày, được không anh?”
Lôi Nhiếp đột nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Mẫn Minh, ánh mắt cô vẫn như trước trong suốt vô cùng. Mẫn Minh của anh từ xưa đến nay đều không biết nói dối, anh do dự một lát mới nói. “Gần đây hơi loạn anh nghĩ em thời gian này đừng nên ra ngoài vẫn tốt hơn.”
“Nhưng em rất muốn đi đây đó khuây khỏa một chút, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện đi du lịch giải tỏa cũng rất tốt. Em chỉ dự định qua Nhật Bản chơi một vài ngày là trở về rồi.” Tay Mẫn Minh ở dưới bàn nắm chặt lại. Vào lúc này đây chính là cơ hội chạy trốn duy nhất của cô.
“Chờ qua khoảng thời gian này anh hết bận sẽ cùng đi với em được không?” Lôi Nhiếp vẫn như trước nhìn cô chăm chú không rời mắt.
“Anh ngày nào cũng bận rộn như vậy hơn nữa chờ anh rảnh lúc đó Viêm Viêm lại phải đi học rồi!” Mẫn Minh lấy khăn nhẹ nhàng lau vụn bánh còn dính trên miệng Viêm Viêm.
Cũng được, cho cô ra ngoài giải tỏa tâm tình sẽ tốt hơn dễ dàng bàn chuyện hôn sự của bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play