Mẫn Minh cuối cùng cũng tỉnh dậy. Cô vừa nằm mơ, mơ thấy Mẫn Kha vừa ôm cô vừa kể cho cô nghe những chuyện trước kia, cảm giác quá ấm áp và chân thật. Cô ngồi dậy đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, không ngờ cô lại ngủ quên trên sofa phòng khách cả đêm, trên người được đắp một tấm chăn mỏng. Cô đứng dậy theo thói quen đi đến phòng của Viêm Viêm.
Đẩy cửa vào Viêm Viêm vẫn đang say ngủ, một nửa chăn đã bị thằng bé đạp tung. Cô đi đến nhấc một chân đang ở ngoài chăn của Viêm Viêm đặt vào trong chăn. Nhóc con thói quen ngủ vẫn xấu như vậy. Cô nhẹ nhàng hôn lên trán thằng bé rồi mới đi ra ngoài.
Từ nhà bếp tỏa ra mùi thức ăn thơm phức, Mẫn Minh đang thầm nghĩ hôm nay không biết vú Trần làm món gì. Cô đi vào nhà bếp vừa vặn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Là Lôi Nhiếp.
Anh ta đang làm bữa sáng.
Lúc Lôi Nhiếp nhìn thấy cô trên người vẫn còn đeo tạp dề. Anh vừa chuẩn bị xong món trứng, đang bê đĩa chân giò xông khói đặt lên bàn ăn, bít tết cũng đã được nướng kỹ càng.
“Nếm thử tay nghề của anh xem.” Nhìn anh đưa miếng bít tết đến bên miệng, cô nhẹ nhàng cắn một miếng rồi nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play