Vết rạch phân cách trên mặt Hề Quyết Vân khiến người ta sợ hãi.
Nửa khuôn mặt bên trái đẹp như tranh, ánh mắt đượm buồn, bờ môi đỏ mọng, lông mày lá liễu, thuốc màu nhuộm đỏ nơi khóe mắt, khiến cô ấy trở nên cực kỳ xinh đẹp, nhưng nửa gương mặt bên phải lại là bộ xương trắng rợn người, hốc mắt sâu hoắm, lỗ đen lộ ra ngoài, vì không có môi và lợi để che nên chân răng lộ rõ, hàm răng đều tăm tắp, chỉ cần nhìn kĩ thì sẽ phát hiện cô ấy không có lưỡi.
Khương Yếm nhìn một vòng, tìm được năm cái ghế trong góc.
Cô nhón chân cẩn thận đi trên đống xương, sau đó kéo ghế đến trước sân khấu rồi ngồi xuống.
Bây giờ không có cách nào để phá trận, chi bằng xem thử cô ấy muốn làm gì, thế là những người khác cũng lần lượt ngồi theo.
“Cộc cộc cộc.”
Theo tiếng nhạc vang lên, Hề Quyết Vân phẩy áo chỉ tay, đôi mắt từ vui chuyển thành buồn, mất đi chiếc lưỡi không ảnh hưởng đến việc cô ấy hát hí khúc, bài hát ngâm nga phát ra, cô ấy múa kiếm uyên ương một cách điêu luyện, các ngón tay lướt qua lưỡi kiếm, sau đó quay người khom eo, lấy thanh kiếm làm điểm tựa rồi nhảy múa trên sân khấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT