Xuyên Qua Trùng Tộc Gặp Được Tuyệt Mỹ Thượng Tướng

Mới gặp


7 tháng


Phía trên thủ đô Hải Lan Tinh, một chiếc chiến hạm khổng lồ che khuất cả ánh sáng, che phủ bầu trời như một đám mây, mấy ngày nay trùng tộc ở nơi này đều trong trạng thái hoảng sợ.

“Thư phụ____” Một con trùng con thấy chiến hạm trên bầu trời, bản năng khiến nó cảm thấy bất an ôm chặt lấy thư phụ của mình.

“Không sao, không có việc gì…..” Trùng cái an ủi mà vỗ lưng trùng con rồi nhanh chóng đi qua những con phố này xưa từng tấp nập.

Lúc này, trên đường phố này chỉ còn mấy trùng có lá gan lớn còn ở lại ăn cơm nói chuyện phiếm, trùng cái mang theo những đồ vật đã mua sắm bước nhanh đi qua, ngồi ở bên cạnh một nhóm trùng cái tốp năm tốp ba trò chuyện.

“Chiến hạm này khi nào mới rời đi vậy? Đã ở đây mấy ngày rồi.” Một con trùng cái có chút oán giận nói.

“Ngươi phàn nàn cái gì, nhà ta chuyên làm về du lịch còn chưa nói gì đây! Ngươi không biến chứ lần này Lan Hải Tinh có khi là xong rồi.” Một con trùng cái sắc mặt đau khổ thở dài nói: “Lần này điều tra ra trên Lan Hải Tinh có phản đồ, nghe nói còn giấu không ít súng ống đạn dược ở rùng rậm nguyên sinh, quân đội bên kia trực tiếp phái thượng tướng của quân đoàn số năm ra tay.”

“Trời đất!” Một trùng cái nhỏ đang yên tĩnh nghe cũng kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Thượng tướng của quân đoàn số năm, không phải là…….không phải là…….”

Toàn bộ trùng nghe được quân đoàn số năm cũng thay đổi sắc mặt, trùng cái kia sắc mặt cũng không tốt lắm tiếp tục nói: “Đúng vậy, chính là Ayer Nạp Khắc”

Tên này vừa vang lên, toàn bộ trùng vốn dĩ còn đang nhỏ giọng bàn luận liền yên tĩnh lại, bối rối nhìn nhau.

Ayer Nạp Khắc, kẻ điên nổi tiếng đế quốc, nghe đồn mấy trăm năm trước giết hại mạng trùng có không ít là trùng đực. Trong những ngày đầu cải cách, không một trùng cái nào dám xuống tay giết hại y, thẳng đến lúc cải cách đã hoàn thành Ayer đi vào phòng thẩm vấn, tự mình dụng hình.

Tiếng kêu thảm thiết, tiếng gọi ầm ĩ cùng thanh âm xin tha vang lên suốt một tuần, mọi người sẽ không đồng tình với những trùng đực bên trong, ở dưới sự bảo hộ của pháp luật đế quốc có thể bị đưa tới nơi này, chỉ có thể là đã giết hại không biết bao nhiêu trùng cái cùng trùng con chưa được sinh ra. Là quái vật có trái tim đen tối không màng tới tương lai của chủng tộc.

Nhưng Ayer tàn nhẫn vô tình lại cũng truyền khắp đế quốc.

Có trùng nói, khi dụng hình Ayer thậm chí còn mang theo nhàn nhạt tươi cười, còn thân thiết có lý trí mà gọi bọn họ là “ Tôn quý các hạ” (giống như gọi là ngài ấy mn)

Lần thứ hai nổi danh là Ayer dạy dỗ một trùng đực vô lý cuồng vọng, trùng đực kia đã tuổi trung niên cho rằng đế quốc là thiên hạ của trùng đực, ở lúc lời mời cao ngạo bị Ayer từ chối, liền sắp xếp bỏ thuốc, lại cũng ở lúc vừa mới đụng tới góc áo của Ayer bị một dao đâm vào bàn tay.

Chuyện này ồn ào lên đến tòa án, Ayer vẫn mang vẻ mặt ý cười, rất thản nhiên mà nói: “ Ta thích trùng đực nghe lời, cách thức từ chối của ta có chút kịch liệt, nhưng ta cũng không cho là mình vi phạm pháp luật.”

Cuối cùng kiêm dè với quân công cùng thế lực sau lưng Ayer, hơn nữa bản thân y cũng là người bị cựu phái trùng đực trước đây vi phạm pháp luật mà bỏ thuốc, thẩm phán liền phạt một ít tiền liền kết thúc.

Nhưng Ayer một dao quyết tuyệt cùng với câu “Ta thích trùng đực nghe lời” liền nổi tiếng trên Tinh Võng.

Một bộ phận trùng cái xem Ayer là thần tượng, một bộ phận cho rằng trùng đực nghe lời không tồn tại, còn có một bộ phận chửi ầm lên nói Ayer có ý nghĩ kì lạ và quyết định của tòa án không chính xác.

Mặc kệ như thế nào, chuyện này cứ như vậy mà kết thúc, thanh danh Ayer lại vang danh toàn đế quốc.

Nhưng Ayer có thể ngồi trên cái vị trí thượng tướng của quân đoàn số năm, không phải dựa vào những việc như thế này, mà là dựa vào thực lực và thủ đoạn thiết huyết.

Có thể làm Ayer ra tay, chỉ có thể thuyết minh lần này quân phản loạn không phải dạng vừa.

“Ài, giải tán giải tán, về nhà đi.” Nhóm trùng cái đều thở dài giải tán, kinh tế của Lan Hải Tinh vốn dĩ cũng không quá phát đạt, chủ yếu dựa vào khách đến du lịch để phát triển, ai mà ngờ sẽ xảy ra chuyện này, khả năng Lan Hải Tinh sẽ bị ảnh hưởng một trận.

 


 

Trong phòng chỉ huy của chiếc quân hạm khổng lồ trên bầu trời, Hách Đệ Na ở một bên báo cáo tình hình: “Phản quân ở Lan Hải Tinh gần như đã bị xử lý, tàn dư còn sót lại chạy trốn tới rừng rậm nguyên sinh, phòng thẩm vấn cậy được miệng của một trùng cái, khả năng ở rừng rậm nguyên sinh có một lượng lớn súng ống đạn dược….”

“Bên trên yêu cầu chúng ta trong vòng một tuần giải quyết hoàn toàn chuyện này.”

Hách Đệ Na báo cáo xong, nhìn trùng cái tuấn mỹ trước mặt mi mắt hơi rũ, tựa như đang ngẫm nghĩ chuyện gì đó.

Thượng tướng năm nay hình như mới hơn một trăm tuổi, đối với Trùng tộc có tuổi thọ có thể đạt tới một ngàn năm mà nói, hơn một trăm tuổi vẫn chỉ là trùng cái vừa mới thành niên, cũng đã ngồi lên được vị trí thượng tướng.

Hách Đệ Na lúc vừa mới trở thành phó quan của Ayer từ ánh nhìn đầu tiên liền cảm thấy thượng tướng rất đẹp, ngay cả á thư cũng không đẹp bằng, tóc vàng mắt lam, trên mặt thường xuyên mang theo nụ cười nhạt, nhưng khi nhìn vào con ngươi sâu thẳm trong cặp mắt ấy, lại cảm thấy cái lạnh đến thấu xương.

Trong quân đội không ít trùng gọi thượng tướng là kẻ điên mỹ lệ.

Hách Đệ Na nghĩ thượng tướng có lẽ thật sự có chút điên, nhưng đối với quân nhân dưới quyền cũng rất tốt, còn rất bênh vực người mình, chỉ là lâu rồi Hách Đệ Na không hiểu sao lại nhìn ra một tia cô đơn cùng cô độc trong con ngươi lạnh băng của thượng tướng.

Không đợi Hách Đệ Na nghĩ xong, một đạo thanh âm nhẹ nhàng đánh gãy suy nghĩ của hắn: “Thông báo với nhóm quân thư đem tàn dư ở đế đô rửa sạch sẽ, ngoài ra, nếu đã hỏi được thông tin cần liền không cần phải lãng phí thuốc trị thương cho mạng của kẻ phản loạn, ném đi.”

“Cậu ở lại trên chiến hạm chủ trì đại cục, cho hai nhóm người theo ta đến rừng rậm nguyên sinh bắt người.”

Hách Đệ Na cẩn thận ghi lại lời nói của Ayer, nghiêm túc gật đầu nói: “Vâng thượng tướng, bình an trỏ về.”

Ra đến cửa, Ayer bất ngờ quay đầu lại, ý tứ không rõ mà liếc nhìn Hách Đệ Na: “Phó quan, trước kia cậu không có tính tình lo lắng không đâu như vậy mà nhỉ.”

Hách Đệ Na lúc này mới ý thức được mình nói cái gì với vị chiến thần mạnh nhất đế quốc này, trong lòng gào thét, trong thời gian làm việc không nên thất thần!!!"

“Thượng, thượng tướng, ý tôi là chúc cho nhóm quân thư bình an trở về.” Cậu lắp bắp nói vài câu để vãn hồi mấy câu nói vớ vẩn vừa rồi, Hách Đệ Na cảm thấy trên trán mình đổ đầy mồ hôi lạnh.

Ayer cười khẽ hai tiếng, không nói gì thêm, phó quan nhà mình nhát gan chịu không nổi dọa nạt, coi như cho cậu ta cái nhắc nhở trong thời gian làm việc còn thất thần.

Ruốt cuộc nếu ở trên chiến trường mà thất thần như vậy, chắc chắn là sẽ mất mạng.

 


 

Giang Vũ phát hiện biển hoa màu lam giống như phát sáng này không nhỏ giống như bề ngoài, cư nhiên phải đi gần nửa giờ mới đi ra ngoài, rốt cuộc mới đi ra khỏi sơn cốc, Giang Vũ ngẩng đầu nhìn lên.

Hải Lan Tinh cách rất xa Trái Đất cũng giống Trái Đất được chiếu sáng bởi Mặt Trời, nhưng nó quay quanh một tinh cầu tỏa nhiệt khác.

Ánh mặt trời xuyên qua lá cây rậm rạp, xuyên qua tạo thành những đốm sáng li ti.

Giang Vũ cảm nhận được ấm áp trên người, lúc này mới cảm nhận rõ ràng chính mình thật sự đã xuyên không, đi tới một địa phương xa lạ.

Giang Vũ đang đầy mặt u sầu bỗng nghe được tiếng bước chân cực nhanh, còn có vài tiếng mắng thầm.

Giang Vũ cảm thấy không ổn, không biết người đến là thiện hay ác, nhìn trái nhìn phải, nhanh chóng trốn sau một tảng đá, ẩn nấp thân hình.

“Mẹ nhà nó! Đám cháu trai này! Đánh không thắng liền gọi người tới!! Còn đem trùng cái Ayer của hắn gọi tới! Nó ai mà đánh thắng được! Hả? Ai đánh thắng được!” Một con trùng trên mặt có một vết sẹo dài ở ngang mắt trái, miệng hùng hùng hổ hổ nói.

“Lão đại, hiện giờ chúng ta nên làm thế nào?” Một trùng cái ở bên cạnh nhìn qua như là thủ hạ của trùng kia, lo lắng hỏi.

“Làm sao, làm sao!” Trùng cái có vết sẹo một tay đập vào đầu trung cái kia một cái: “ Mỗi lần xảy ra chuyện liền hỏi phải làm sao! Ta nuôi các người làm gì!” 

Trùng cái bị đánh rơi lệ trong lòng, hắn chỉ hỏi phải làm như thế nào thôi mà lại bị đánh.

“Lão đại!” Một trùng thủ hạ khác cản phía sau đuổi theo: “ Quân đội bên kia đang đuổi theo, vẫn là Ayer tự mình dẫn người đuổi theo.”

Trùng cái dẫn đầu hung hăng mắng một tiếng: “Sill cái đồ ăn cây táo rào cây sung, lợi dụng xong liền vứt bỏ, không chừng còn ước gì chúng ta có thể hấp dẫn lực chú ý của quân đội.”

“Lão đại, giờ phải làm sao đây?” Trùng cái cản phía sau vẻ mặt ưu sầu, hắn không cảm thấy bản thân mình có thể cùng Ayer đánh một trận.

Trùng lúc trước vừa bị đánh nghẹn cười, Giang Vũ nhìn thấy rõ ràng gân xanh trên trán trùng cái dẫn đầu đang gồ lên, tức giận đến cực điểm.

“Làm sao! Làm sao! Về sau ai còn cùng ta hỏi phải sao sao! Thì tự mình lên dẫn đội đi!” Vừa mắng còn đánh vài cái, trùng cái cản phía sau không hiểu gì cứ như vậy mà ăn đánh, khổ không nói nên lời.

Rốt cuộc giải quyết xong trùng cấp dưới chọc phiền mình, lúc này trên mặt trùng cái dẫn đầu lộ ra biểu tình hung ác: “Đi đến nơi cất giấu quân hỏa lấy vũ khí, cùng quân đội đánh một trận, ta cũng không tin, là chiến thần còn có thể ngăn cản được vũ khí nóng oanh tạc.”

“Đi, tìm trùng đem quân đội bên cạnh Ayer cầm chân.”

Trùng cái cản phía sau đồng ý: “Vâng”

Giang Vũ thời điểm nghe lén ẩn lấp bản thân rất tốt, cũng không có xảy ra chuyện dẫm vào lá cây rồi bị phát hiện giống như trong phim truyền hình, anh vẫn là thực tiếc mạng.

Giang Vũ đi theo trùng cái dẫn đầu một hồi, phát hiện nơi giấu vũ khí này cách mảng sơn cốc rất gần, yên lặng ghi nhớ vị trí trong đầu, liền tìm một sơn cốc núp vào.

Căn cứ vào lời của đám người kia vừa nói…..A không đúng, phải là trùng vừa nói, đám trùng kia không chừng là xã hội đen hoặc là kẻ phạm tội, trùng chống đối lại quân đội có khi cũng không phải là trùng tốt đẹp gì.

Ayer……Giang Vũ cứ cảm thấy tên này có chút quen thuộc, nhưng nghĩ không ra cũng liền không nghĩ nhiều.

Người của quân đội sẽ đến, Giang Vũ cảm thấy mình được cứu rồi, cũng không biết làm cách nào để chạy thoát khỏi đám hung thần ác sát này, xem ra người ở trong rừng rậm này không phải người của quân đội thì cũng là người của bọn họ.

Nếu gặp được người của quân đội thì tốt, gặp được người của bọn họ thì….Nghĩ tới huyện trùng dẫn đầu vừa nói phải dùng vũ khí nóng đánh chết trùng, Giang Vũ cảm thấy bất an, gặp phải nhóm trùng không cần mạng này, cũng không biết phải làm như thế nào.


Ở nơi xa, bọt nước bắn lên dính vào ống quần trắng tinh, Ayer giơ tay nhắm chuẩn mục tiêu, tay súng bắn tỉa ở nơi xa có ý định phục kích cứ như vậy bị bắn nổ đầu.

Nhìn đội ngũ hỗn loạn, Ayer cảm thấy sau khi trở về cần phải tăng mạnh huấn luyện.

Phản quân có ý đồ muốn đem Ayer đơn độc dẫn vào sâu bên trong, một đám nghiến răng nghiến lợi nhìn người của quân đội. 

Ayer híp lại hai tròng mắt, khẽ cười một tiếng, thuận theo ý của bọn họ đuổi theo.

Rất là muốn biết bọn họ muốn làm cái gì?

Giãy giụa hấp hối? Nơi đó hình như là nơi giấu vũ khí?

Thật muốn xem biểu tình khiếp sợ của bọn họ….

Ayer trên đường đuổi bắt, giơ súng ngắm chuẩn, đám trùng cái kia nhìn đồng đội bị ngắm trùng một phát mất mạng, cắn răng lại cũng không dám dừng lại thương cảm.

Trong rừng rậm có một vài bóng dáng thoáng hiện lên, khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng ngắn, nhóm trùng cái mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cuối cùng cũng đến nơi giấu vũ khí.

Kích động mà kêu to “Mau nổ pháo!”

“Bùm----” Vài tiếng pháo lượng tử vang lên, nhóm trùng cái từng người đều vô cùng kích động, cách đó không xa Giang Vũ đang nhắm mắt dưỡng thần bị giật mình tỉnh lại.

Nơi xa, khói bụi mịt mù.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play