Bà Tám nói chuyện thao thao bất tuyêt, chưa hết ý này đã sang ý khác. Nghĩ sao nói vậy. Bà làm cho Năm Lâu từng phất ngượng: - Cho chắc chắn thì thằng Năm Lâu đi với em mày ra ngoài cảnh giới cho nó một chút, rồi anh em có chuyện chi nó với nhau. Năm Lâu cũng vào loại lỳ: - Vâng, để con đi bảo vệ cho cô ấy hái dưa không biệt kích nó lại lấy họng mất. Ra khỏi cửa, họ đã ngúng nguẩy với nhau: Không khiến. - Không khiến thì có ai nữa không? - Muốn đi thì đi, muốn về thì về. - Vậy muốn đi thì sao? - Thì đi! Thôi đừng đùa nữa, anh sang đây lâu không? - Bí mật Quân sự - Vậy mai em vào trong ấp. - Anh sẽ theo vào. Vào chi? - vào đánh giặc. Thôi đã nói đừng đùa, anh cứ đùa hoài - Thì hãy biết tối nay, tối mai còn ở đây. - Tối mai anh ra không? Em về lấy dưa trong ấp ra, dưa trỏng ngon hơn. - Có khi tối mai còn phải đi nghiên cứu, mà nói thật chứ không đùa đâu, chuyện quân sự không biết trước được. Này, Tư Tầm... Cô gái ngẩng lên.
Nói đùa với nhau thì thật dễ, vậy mà đến khi nói thật với nhau một câu thật khó.
Lâu bỗng thấy luống cuống. Những câu nói đã chuẩn bị sẵn tan biến đi đâu mất. Đây thật là một cơ hội ngàn năm có một, không nói còn để đến lúc nào.
Chờ mãi không thấy Năm Lâu nói, Tư Tầm hỏi:
- Cái gì vậy anh Năm?
- Anh muốn hỏi em một việc... ơ sao mình lại ăn nói lúng ta lúng túng vậy. Năm Lâu hắng giọng. Tư Tầm cười thầm. Việc này định nói đã lâu, mà chưa có dịp... Tư Tầm không nhịn được, cười rúc rích.
Năm Lâu cáu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT