Sáu Trang nằm thiếp đi một lúc bỗng nghe có tiếng gàu vục nước trong giếng, cô hé cửa hầm nhìn ra: một người đàn bà mặc áo trắng quay lưng vể phía cô đang múc nước. Chị uống một hụm trong gầu rồi lấy hai bàn tay vốc nước vã vào mặt. Mãi cho đến khi chị quay lại, Sáu Trang mới nhận ra chị Ba. Trời, mới có không đầy một năm mà sao trông chị già đi quá vậy. Sáu Trang muốn chạy đến, nhưng cô tự kìm lại được.
Chị Ba rửa tay, rửa chân xong, không đi vào vườn ớt mà lại đi ra phía cái hố bom cũ trước sân nhà đứng đó rất lâu, cầm nón quạt phe phẩy. Chị nhìn quanh một lúc rồi nhặt một cành chà quét chung quanh hố bom. Sau đó lững thững đi lại bờ giếng và lúc bấy giờ mới rẽ vào con đường như Sáu Trang dự tính.
Đến bờ chuối, chị Ba đưa tay rút mấy tàu lá khô, rải xuống đất ngồi nhìn ra vườn ớt. Chị Ba ngồi nghiêng, Sáu Trang nhìn thấy những nét nhăn trên đuôi mắt của chị một vài sợi tóc trắng rơi xuống bên tai. Chị ngồi đó im lặng nhìn ra vườn ớt lóa nắng, nheo mắt lại. Chị đang nghĩ gì mà buồn vậy! Chị Ba có điều chi trong bụng? Chị Ba thở dài. Không ai nói chuyện với chị cả. Vậy rồi chi Ba khóc, chị khóc rấm rứt một mình, xong lại lau nước mắt nhìn quanh.
Sáu Trang quên hết, không còn nhớ đến sự cảnh giác cần có. Trước mắt cô là chị Ba và chỉ còn chị Ba. Cô mở nắp hầm và chạy ào đến ôm chầm lấy chị...
Sau một phút ngơ ngác, chị Ba kêu lên:
- Sáu Trang, sao em lại ở đây?
- Chị khóc chi vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play