“Sự kết tội của Mặt trời thực sự tồn tại sao?”

Đó là phản ứng của thần quan điên Cage. Có vẻ cô ấy bị sốc trước cái tên này.
Nhìn phản ứng ấy khiến Cale nhận ra một điều.

‘Đó không phải là một món đồ bình thường.’

Jack giải thích như thể cậu biết tỏng suy nghĩ trong đầu Cale.

‘Nó là một thánh vật.’

Một thánh vật.
Vật phẩm do ông trời ban tặng.
Kẻ trộm, chủ nhân cũ của năng lực cổ đại Âm thanh của Gió đã chết trong khi chạy trốn với một thánh vật.
Nó vốn dĩ là thứ quý giá biết bao. Sở dĩ tổ chức bí mật Arm có thể giết được tộc Sói Lam mạnh mẽ là vì chúng sở hữu một thánh vật trong tay.

Vì lý do đó nên Cale mới hỏi trong cơn phấn khích.

‘Sự kết tội của Mặt trời nằm ở đâu? Tôi sẽ đi lấy nó.’

Nhưng Jack chỉ lắc đầu với vẻ mặt cay đắng.

‘Tôi không biết.’

Khi được giáo hoàng chỉ dạy cách để trở thành một vị Thánh, Jack mới nghe nói đến sự tồn tại của các thánh vật. Sau đó, giáo hoàng trả lời nghi vấni của Jack ‘Có những thánh vật không?’ bằng: ‘Thánh vật? Những thứ như thế không tồn tại.’

Thánh nữ giả mạo Hannah lặng lẽ nghe Jack nói và chế giễu.

‘Giáo hoàng nói rằng nó không tồn tại, vậy nên có vẻ vật phẩm đang yên vị ở một góc nào đó rồi. Ông già bủn xỉn kia đã giấu nó ở một nơi an toàn là cái chắc.’

Ngay sau đó, Jack đã đáp lại bằng một điều thú vị.

‘Dù sao thì, Giáo hoàng cũng sẽ không thể sử dụng vật phẩm thần thánh ngay cả khi ông ta biết nó nằm ở đâu.’
‘Tại sao vậy?’
‘Kể từ vị Giáo hoàng khoảng năm trăm năm trước, các Giáo hoàng không còn được Thần Mặt trời trực tiếp bổ nhiệm nữa. Những người sau này đều được lựa chọn trong một cuộc họp giữa các nhà lãnh đạo của nhà thờ.’

Hannah nhếch mép.

‘Cuộc họp của lãnh đạo cái khỉ ấy. Đó là một cuộc chiến phiền phức nhằm giành quyền lực thôi.’

Cale lắng nghe thần quan điên, Thánh tử và Thánh nữ giả mạo trò chuyện một lúc rồi quay sang hỏi Jack.

‘Sự kết tội của Mặt trời là loại thánh vật gì vậy?’

Vào lúc nghe được câu trả lời từ Jack, Cale đã đặt mục tiêu cho chuyến đi.

Cậu quyết định sẽ đánh cắp nó nếu may mắn tìm thấy vật phẩm.

‘Nhưng mình thực sự không có cách nào để tìm ra nó.’

Không thể nào có chuyện Cale biết được vị trí của thánh vật trong khi cả Thánh tử lẫn Thánh nữ giả đều không biết. Vậy nên cậu cần thêm một chút may mắn.

Bộp.
Cale nhìn bàn tay đang đặt trên vai mình.
“Chúng ta vào thôi.”

Là Thế tử.
Cale, những người còn lại trong nhóm điều tra của Vương quốc Roan cùng các lãnh đạo của Đế quốc đều phản ứng theo lời Alberu.

Cale, Choi Han, Eruhaben và Phó Đội trưởng đều theo sau Alberu khi họ tiến vào Vatican.

Vẫn còn bằng chứng về vụ nổ ở quảng trường bên ngoài Vatican.
Một phần của Vatican đã bị phá hủy bởi bom ma thuật.

Có một rào chắn dọc theo địa điểm xảy ra vụ việc cùng với một nhóm lớn người tập trung tại quảng trường ngay bên ngoài rào chắn.

“Hãy bắt cặp song sinh man rợ đã phá hủy Nhà thờ và giết chết công dân của chúng ta!”
“Giáo đoàn Thần Mặt trời phải giải tán! Một giáo đoàn tìm kiếm quyền lực thì không phải là giáo đoàn nữa!※

Nhiều giọng nói khác nhau vang lên.

“Bắt và giết chết những ác quỷ đã sát hại ngài Giáo hoàng!”
“Đế quốc không cần Thần Mặt trời! Giáo đoàn Thần Mặt trời đã giết người, hãy lập tức biến khỏi đây ngay!”

Đế quốc đã tiết lộ nhiều điều về Giáo đoàn Thần Mặt trời mà họ đã phát hiện ra trong cuộc điều tra khủng bố của mình. Kết quả là, Vatican bị bỏ trống bởi các linh mục, cũng như bất kỳ ai khác có liên quan đến Vatican đều đang bị điều tra.

‘Đế quốc là một nơi khá thú vị nhỉ.’

Cale có thể thấy rằng gia đình hoàng gia của Đế quốc đã cố ý để những người này làm như vậy. Chắc chắn trong số đám người ấy, có vết nhơ trên vương vị của chúng,

Nhưng Cale không buồn quan tâm đến điều đó.

– Nhân loại, nhân loại! Hãy tìm thật nhiều kho báu nào!

Cale khẽ gật đầu trước giọng nói của Raon
Sau đó, cậu ngẩng đầu lên.

Cậu trông thấy Tháp Chuông của Nhà giả kim, nơi có thể nhìn thấy từ mọi địa điểm trong Đế quốc.
Tòa tháp cao vời vợi, tựa hồ như nó có thể đâm đến mặt trời.

Ngược lại, Vatican thì yên lặng và tan hoang đến đáng sợ.

‘A, ly kỳ thật.’

Đó là những gì Thánh nữ giả mạo, Hannah, đã nói.

‘Tôi đã tiết lộ với Arm về căn phòng bí mật. Đó là một địa điểm mà chỉ có Giáo hoàng và các nhà lãnh đạo được biết. Rất nhiều kho báu của Vatican được đặt ở đó.’
‘Nhưng tôi đã không nói với họ về chiếc bàn bí mật bên trong căn phòng.’
‘Đó chính là con đường dẫn đến kho báu thực sự.’

Giờ đây Cale nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Con đường dẫn đến kho báu. Cậu cần phải tập trung. Cale đã nói mọi thứ với Alberu.

‘Cale Henituse. Hãy tiếp tục kế hoạch vào ngày cuối cùng của cuộc điều tra.’
‘Bởi vì ngày hôm sau là lễ kỷ niệm?’
‘Chính xác. Chúng ta sẽ cuỗm nó đi khi Đế quốc đang bận rộn với khâu chuẩn bị.’
‘Nghe tuyệt thật đấy. Thế nghĩa là tôi cần phải hành động như một điều tra viên tận tâm cho đến lúc đó.’

Vẻ mặt trang nghiêm của Cale khi cậu kết thúc cuộc trò chuyện khiến các thành viên trong đội điều tra của Đế quốc ngây người.

Sột soạt.
Cale giẫm lên vài viên đá rơi khỏi những tòa nhà đổ vỡ và từ từ bước vào Vatican.

“Bọn ta chỉ cần điều tra như bọn ta muốn?”

Người quản lý của Đế quốc nhẹ nhàng gật đầu trước câu hỏi của Alberu.

“Vâng thưa ngài. Tuy nhiên chúng tôi yêu cầu ngài cho chúng tôi biết trước về vị trí và sẽ luôn có một người trong số chúng tôi đi cùng ngài.”
“Hừm, vậy à? Sao cũng được. Bọn ta sẽ làm như ngươi yêu cầu.”

Việc Alberu không nổi đóa với hắn khiến người quản lý thở phào nhẹ nhõm. Alberu chia đội điều tra và ban ra vài mệnh lệnh.

“Năm người này, bao gồm cả ta sẽ điều tra tòa nhà trung tâm.”

Tòa nhà trung tâm. Khu vực phụ phía đông. Các cơ quan hành chính phía Tây. Alberu phân chia đội và chỉ vào tòa nhà cuối cùng khi anh nhìn về phía Cale.

“Thiếu gia Cale Henituse, cậu và điều tra viên Ben sẽ kiểm tra khu vườn và tòa tháp có chóp phía sau nó.”

Cale và Ben chạm mắt nhau.
Ben là một trong những thư ký của Alberu và đã được bổ nhiệm làm điều tra viên dựa trên khả năng nghiên cứu của anh ta. Đương nhiên, anh ta là một Dark Elf đã cải trang kỹ càng.

Cale đáp.

“Tôi không cần bất kỳ hộ vệ nào khác vì tôi đã có ba hệ vệ của riêng mình, thưa điện hạ.”

Alberu gật đầu như thể đó không phải là vấn đề đáng quan tâm.

“Cứ làm như cậu muốn. Cậu, Ben, và một người quản lý của Đế quốc. Ba vệ sĩ chắc sẽ đủ cho cả ba người.”

Alberu ra lệnh cho tất cả họ rồi di chuyển.
Cale để Ben đi trước mình và từ từ tiến ra vườn.

‘Không có gì trong vườn cả.’

Thánh nữ giả, Hannah, đã nói rằng không có gì giá trị trong trong đó.
Cale bỗng thấy quản lý của Đế quốc mỉm cười ngượng nghịu ngay khi họ đặt chân vào vườn.

“… Ừm, nó khá xấu phải không ạ?”

Người quản lý đã trông thấy những bông hoa bị giẫm nát, vô vàn những vệt máu khô, khiến quanh đây giống một bãi chiến trường hơn là vườn tược. Hắn không thể kìm lại nụ cười ngượng nghịu khi đã cho họ thấy một cảnh tượng kinh khủng như vậy.

“Không hẳn.”

Cale nói với người quản lý.

“Cảnh này chỉ làm tôi buồn khi nghĩ về khoảnh khắc khủng khiếp đó.”
“A.”

Người quản lý được kể lại rằng vị thiếu gia trẻ trước mặt anh là người đã tự đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm để bảo vệ cho vương quốc của mình. Anh dựa tai nghe những lời được phát ra từ một quý tộc cao quý.

“Tôi cầu nguyện rằng chúng ta có thể tìm ra thủ phạm để an ủi linh hồn của những người đã khuất, cũng như trái tim của những người mà họ đã bỏ lại phía sau.”
“… Thật là những lời nói cảm động.”

Cale giả bộ làm một quý tộc bình thường trong lúc băng qua khu vườn. Đột nhiên, cậu nhìn thấy một ngọn tháp phía sau khu vườn. Có một khung cửa sổ rất nhỏ ở phía trên đỉnh của nó.

Người quản lý cất lời khi anh ta nhận thấy rằng ánh mắt của Cale đang hướng về tòa tháp.

“Người ta nói rằng đã xuất hiện một kẻ dị giáo khi Vatican được thành lập hàng trăm năm trước. Họ đã nhốt kẻ dị giáo trên đỉnh tháp.”

Cale đã nghe điều này từ Jack.

‘Phía trong không có gì khác ngoài một chiếc cầu thang dẫn lên đỉnh. Một tòa nhà khá vô dụng, nên nó đã không được sử dụng trong vài trăm năm.’

Đó cũng là những gì Hannah đã nói.

‘… Nhưng chuyện gì đang xảy ra đây?’

Thịch! Thịch!
Tim cậu đập loạn xạ.

Tim cậu đập điên cuồng từ thời điểm cậu nhìn vào tòa tháp. Cale nói, ánh mắt vẫn tập trung vào tòa tháp.

“Ben, chúng ta hãy chia ra và xem xét. Tôi sẽ đi về phía tòa tháp.”
“Vâng thưa ngài. Tôi hiểu rồi.”

Người quản lý của Đế quốc lui về lối vào của khu vườn.

“Hãy tận hưởng thời gian của ngài. Tôi sẽ ở ngay đây.”

Có nghĩa là anh ta sẽ theo dõi họ ở đây.

Cale chẳng nói chẳng rằng bước về phía tháp.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy, Cale-nim?”

Choi Han theo sau Cale.
Hilsman ở cạnh Ben, trong khi Eruhaben bên cạnh người quản lí của Đế quốc.

Cale đáp lại thắc mắc của Choi Han.

“Không có gì, chỉ là tim tôi đang đập thôi.”

‘Tim á?’
Choi Han có vẻ hoang mang.
Vào ngay khoảnh khắc đó.

Giây phút Cale càng đến gần tòa tháp hơn.
Khoảnh khắc cậu nhìn thấy cánh cửa duy nhất dẫn vào tòa tháp mười lăm tầng trông lạnh lùng và tàn nhẫn này.

Choi Han đã thấy nó.

“Cale-nim, trong tay của cậu-“

Nhưng chưa nói hết câu, cậu đã ngậm miệng lại và dáo dác nhìn quanh. Sau đó cậu nhanh chóng di chuyển đến bên Cale để chặn tầm nhìn của người quản lý.

Choi Han nhìn vào bàn tay phải của Cale.

Vùuuuuuu-

Một cơn gió nhỏ đang hình thành bên tay phải của Cale.

“Ha, ha ha-“

Tiếng cười trầm thấp vang vọng cả khu vực. Tiếng cười lặng lẽ chứa đựng cả sự khâm phục và bàng hoàng.
Là Cale. Cale chẳng thể ngăn bản thân cất tiếng cười.

Thịch! Thịch! Thịch!
Tim cậu đập kịch liệt.

Chân cậu cũng trở nên nhẹ bẫng.

Là do Âm thanh của gió.
Âm thanh của gió đang gào thét trong tâm trí cậu lớn hơn bao giờ hết. Cale nhớ lại thông tin về chủ nhân cũ của sức mạnh này.
Tên trộm vĩ đại nhất đã đánh cắp một vật phẩm thần thánh.
Cô ấy liều lĩnh, và cũng vô cùng nhanh nhẹn.

Vùuuuuuuuu-

Cơn gió trên tay cậu cứ muốn bay về phía tòa tháp.

– Nhân loại, chuyện gì vậy? Tại sao ngươi lại tạo ra gió? Ngươi định phá hủy tòa tháp bằng cơn lốc sao?

Giọng nói nghiêm túc của Raon vang lên trong tâm trí cậu.

– Đừng làm vậy! Lần trước ta đã thấy cánh tay ngươi run rẩy đấy! Raon Miru vĩ đại và hùng mạnh có thể dễ dàng phá hủy một tòa tháp như thế nếu ngươi muốn! Ta có thể phá hủy cả cung điện luôn!

Cale lặng lẽ đáp lại.

“Chúng ta không thể phá hủy nó.”
“Vâng?”

-… Ngươi sẽ không phá hủy nó à?

Choi Han bối rối hỏi vặn, còn Raon đáp với một chất giọng thất vọng kỳ quái.
Cale dùng tay trái vuốt mặt.

Cậu chợt nhớ đến thông tin Jack và Hannah đã nói với mình về tòa tháp.

‘Mặc dù họ gọi cô ấy là một kẻ dị giáo, nhưng các nhà lãnh đạo biết được sự thật. Người phụ nữ bị giam trong tháp không ai khác là Thánh nữ thực sự cuối cùng.’
‘Đúng thế. Cô ấy đã cố gắng tiết lộ những việc làm sai trái của nhà thờ, nhưng cuối cùng lại thất bại và phải sống một cuộc đời khủng khiếp khi bị giam cầm trong tháp mãi mãi.’
‘Giáo hoàng đã cố tẩy não chúng tôi ngay từ khi còn nhỏ rằng hành động như Thánh nữ đó sẽ chỉ dẫn đến một cuộc sống đáng thương.’

Tòa tháp nơi Thánh nữ thực sự cuối cùng sống.
Cô đã nhìn xuống nhà thờ từ khung cửa sổ nhỏ trên đỉnh tòa tháp cao nhất Vatican.

Cale nhớ lại câu hỏi mà cậu đã hỏi Jack, cũng như câu trả lời của cậu ta.

‘Sự kết tội của Mặt trời là loại thánh vật gì vậy?’

Jack nở một nụ cười ngượng nghịu và đáp.

‘Đó là sự phán xét của Mặt trời. Mặc dù thật khó tin…’

Cậu lắc đầu và tiếp tục nói.

‘Nó dùng để ngăn chặn màn đêm. Một đêm trắng. Nó sẽ khiến màn đêm bừng sáng.’

Sự kết tội của Mặt Trời.
Một vật phẩm tiêu diệt bóng tối.
Thánh vật mà chỉ có Giáo đoàn của Thần Mặt Trời mới có thể sở hữu.

Cale lại nhìn về phía tòa tháp.

Nó ở đây.
Tên trộm sở hữu Âm thanh của gió đang âm thầm gọi cậu.

Nó ở đây.
Món đồ thần thánh đây rồi.

Cale cất tiếng.

“Choi Han.”
“Vâng, Cale-nim.”
“Tối nay chúng ta sẽ bí mật 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play