Trọng Sinh Sau Ta Đối Với Chính Mình Xuống Tay

Chương 2: Tên xui xẻo.


7 tháng

trướctiếp

Nội thương đã tạm thời không đáng ngại, bây giờ là đến ngoại thương.

Đối với mấy vết xây xát không đáng kể hắn lựa chọn trực tiếp bỏ qua, chỉ có mấy vết thương vừa dài vừa sâu đến xương cốt hắn mới xé vải ra, tiết kiệm mà phủ một lớp bột phấn cầm máu mỏng lên rồi băng bó lại. Còn mấy ngón tay bị gãy lẫn cái chân trái bị nứt xương, ' Ôn Bạch Khởi ' không tìm thấy cành cây phù hợp đành tự trong túi không gian lấy ra máy cái vỏ kiếm gỗ của nguyên chủ, dùng nó bó bột lại. Sau khi định hình mới đem tục cốt đan ra nuốt vào, một lần nữa vận chuyển pháp quyết chữa thương.

Cảm giác của hắn bây giờ tựa như có hàng trăm con kiến đang gặm nhắm xương tủy của mình. Ngứa, đau lại tê tái. Người khác bị gãy xương thì dùng tục cốt đan, đau chút là lành lặn ngay. Mà hắn là do té nên xương cốt va đập mạnh, nhiều chỗ xương bị đánh nát thành mảnh vụn nhỏ xíu. Thành ra cần nhiều tâm sức lẫn đau đớn hơn mới gắn chúng lại với nhau được. Tựa như một bình gốm bị vỡ, vỡ thành mảnh to thì dễ gắn lại hơn đống vụn gốm nhỏ vụn.

Cũng may mắn nguyên chủ có vẻ là người khá giả, trong túi không gian trang bị khá đầy đủ. Nếu không tài năng đến mấy thì hắn chỉ đành chịu chết trong cái hoàn cảnh này mà thôi.

'Ôn Bạch Khởi ' dùng kiếm nâng bẩn thân đứng dậy, bả vai tựa vào tường nhấc từng bước. Sau khi dùng tục cốt đan thì khẳng định nội trong ba ngày xương cốt sẽ lành lặn lại. Trước hết phải đi tìm nơi che mưa tránh nắng, nếu không vết thương sẽ bị nhiễm trùng mất.

Hơn thế nữa, hắn ngửi thấy mùi máu tươi, nồng độ vừa phải. Chắc lại có một tên xui xẻo khác giống nguyên chủ rơi xuống đây. ' Ôn Bạch Khởi ' cảm thấy bản thân nên đến nhìn một chút, nếu chết rồi thì hắn xin nhẹ người kia túi không gian, còn nếu chưa chết thì hắn sẽ cho người đó một kiếm, giúp hắn ra đi bớt đau đớn một chút.

... Khà khà, đương nhiên đến lúc đó túi hắn sẽ rủ lòng từ bi mà giúp người đó chôn cất, chẳng qua túi không gian hắn sẽ giữ lại làm phí lao động. Dù sao hắn cũng là một người bệnh nhân, để người bị thương nặng lao động mà không trả công, vậy tên kia nên chết đi là vừa.

' Ôn Bạch Khởi ' đi bộ gần hai khắc, trước lúc hắn đi đến xây xẩm mặt mày thì may mắn thấy được người đó. Một thân bạch y quý giá bị máu đỏ nhuộm ướt, bên trên trừ vết rách do kiếm ra thì chẳng có gì khác, hoàn toàn không bị xé nát như bộ y phục của hắn.

Kết luận, tên này giàu hơn hắn, trên người mặt chắc chắn là pháp y.

' Ôn Bạch Khởi ' trong lòng mừng thầm, hí hửng chạy lại. Hơi thở tên xui xẻo rất yếu ớt, dường như sắp tắt đến nơi.

' Ôn Bạch Khởi ' cẩn trọng nhìn xung quanh một chút, phát hiện gần đó có một đống cây cối gãy xung quanh, là cây sinh trưởng trên kia nên thân và cành to. Chẳng qua bị kiếm khí chém thành nhiều mảnh không đồng đều rồi vứt xuống đây, nếu không phải tên xui xẻo này lăn vào phía bên trong. Chỉ sợ đã bị đám tạp vật này đè chết.

Hắn từ trong đám cây cỏ lẫn lộn này chọn lựa một chút, cuối cùng chọn ra một cành gỗ chắc chắn. Thân cành to khoảng hai ngón tay, chiều dài chừng mét rưỡi. Phẩm chất khá tốt, không quá tươi mà hơi khô, vừa lúc thích hợp cho hắn sử dụng. Tươi quá hắn cầm không nổi.

' Ôn Bạch Khởi ' cách người nằm trên đất một khoảng an toàn, hơi cúi người xuống dùng cành cây chọt chọt mấy cái. Thấy đối phương không cử động hắn liền bước thêm một bước, sau đó lại dùng cây lay lay, xác định người kia thật sự hôn mê hắn mới vứt cành cây sang một bên. Từ trong túi trữ vật lấy ra một đoản đao nanh sói, từ từ áp sát đối phương.

Để thể hiện bản thân thân tàn chí kiên, ' Ôn Bạch Khởi ' dùng cái chân phải đan bị bó nẹt của mình đá đá đối phương. Người này sau khi bị rơi từ trên cao xuống thì có lăn mấy vòng, bộ đồ trên người dính đầy máu và bụi đất. Tư thế nằm không tốt lắm, là úp mặt xuống đất. Đến mức này còn không cử động, xem ra là thật sự ngất đi.

Vết thương hắn chưa lành, đứng lâu sẽ mệt. ' Ôn Bạch Khởi ' dứt khoát ngồi xuống lật ngược đối phương lại, bắt đầu trên người hắn sờ soạn, lục lọi.  Hắn lục rất kĩ lưỡng, hầu như không bỏ sót một ngóc ngách nào nhưng cuối cùng lại chẳng tìm thấy gì, ' Ôn Bạch Khởi ' cau mày.

Cuối cùng hắn cắn răng đưa tay xuống nội khố của đối phương sờ soạn. Đừng hỏi tại sao hắn làm vậy, chỉ cần biết số người hắn gặp qua giấu túi trữ vật ở đây đều không dưới một trăm là được. Nếu là khi khá giả, hắn sẽ bỏ qua, quay người liền bỏ đi. Nhưng ở dưới vách núi vắng vẻ không người, hắn thậm chí còn không biết đây là đâu, đi ra ngoài như thế nào thì làm sao bỏ qua cho cái túi trữ vật này được.

Nhưng mà... KHÔNG CÓ!!!

Tại sao lại không có??? Hắn đã hi sinh đến như vậy rồi!!!

Vẻ mặt 'Ôn Bạch Khởi ' thối hoắc, hắn buồn bực sờ soạn vết thương của đối phương. Nếu nặng quá thì hắn tốt bụng một lần, giúp tên này chôn cất. Chẳng qua hắn chỉ xin nhẹ cây kiếm bên cạnh, còn nếu sống được vậy thì đợi đối phương tỉnh rồi hỏi đường ra khỏi đây.

Tên xui xẻo này cơ thể cường trán, tu vi chắc chắn không thấp, rơi từ trên kia xuống mà chẳng bị vách đá rạch cho mấy đường sâu hoắm như hắn. Chẳng qua tên này bị thương rất nặng, nhìn hai bàn tay nhuộm đỏ máu chỉ sau vài lần chạm là biết.

Hai chân bị gãy, trên người có rất nhiều vết thương do kiếm gây nên. Nhìn mật độ này thì ' Ôn Bạch Khởi ' đoán chắc tên này bị quần ẩu, sau đó đánh không lại mà bị vứt xuống vực hủy thi diệt tích, trên bụng còn nguyên dấu chân đây này.

Có vẻ tên này còn đen hơn cả hắn, ít nhất hắn còn chút tiền trinh của nguyên chủ.

Chẳng qua, mấy vết kiếm này đều lại có độ nông gần tương đồng nhau, vết thương biên độ mỏng nhẹ hay sâu đều như thể có cùng nguồn gốc. Chỗ đâm chí mạng nhưng quy củ, không hung ác nham hiểm như tà tu. Đây là kiếm khí bắt nguồn từ một tông môn tu chân chính thống.

' Ôn Bạch Khởi ' híp híp mắt, hắn cảm thấy kiếm pháp này rất quen thuộc.

'Ôn Bạch Khởi ' nắm lấy tay người này, thẳng thừng xé đi cánh tay áo đã rách đến nát tươm. Hắn săm se nhìn đi nhìn lại, ngón tay trượt trên vết thương miêu tả một chút.

Trong phút chốc mắt hắn tối sầm lại, đôi con ngươi đen nhánh một mảnh, nguy hiểm đáng sợ như thể trong đó chứa đựng một con quái vật, lạnh lẽo đánh giá cao con mồi sắp phải săn.

“ Kiếm pháp trung cấp của Thiên Kiếm Tông, Nhất Kiếm Bình Sinh thức thứ bảy.”

“ Kiếm pháp nội môn cao tầng của Thiên Kiếm Tông, Trảm Tà, thức thứ hai Phân Liệt Linh Tà.”

“ Kiếm pháp bản môn của Thiên Kiếm Tông, Triều Tịch, thức thứ nhất Tịch Dương Phân Liệt.”

“ Vậy nên... mấy con rệp này vẫn còn sống, còn nhai cỏ trên mộ ta?”

 ' Ôn Bạch Khởi ' nhịn không được bật cười, tay nắm chặt lại. Nếu không phải tu vi thân thể hắn còn thấp mà thân thể người xui xẻo bị hắn nắm cứng cáp, khả năng cao đã bị hắn một tay bóp vỡ.

Nói ra thì... đây không phải là đồng phục của Thiên Kiếm Tông sao, chà còn là y phục chân truyền nữa. Đã một ngàn năm kể từ khi hắn huyết tẩy tông môn, vậy mà mấy con bò lạc này xác thật tài năng, đã khôi phục được đến mức này rồi.

Haiz... Lại một chân truyền bị ám toán, mấy tên khốn Thiên Kiếm Tông dù qua mấy đời vẫn như vậy, đều là một lũ chó chết. Nghĩ đến thôi là hắn muốn phát điên lên rồi.

“ Ể, có gì đó không đúng.”

' Ôn Bạch Khởi ' đang cầm đao chuẩn bị chém cho tên đệ tử chân truyền này một phát, tiễn hắn xuống địa ngục uống trà thì khựng lại.

Thời gian trôi qua lâu quá khiến hắn quên mất. Thiên Kiếm Tông là bị hắn diệt môn mà, vậy lấy đâu ra mấy con bò lạc đi xây dựng môn phái? Hắn đã dùng đến dị hoả để thiêu rụi toàn tông, lửa cháy ba tháng chưa tắt. Cả một ngọn núi bất kể mưa nắng đều sáng rực rỡ ánh đỏ của dị hoả, cuối cùng bị cắn nuốt hầu như không còn gì sót lại.

Vậy nên, tên này là từ đâu chui ra, còn xuất hiện ở đây ngay lúc hắn tỉnh lại. Trùng hợp như vậy tất có trá!

' Ôn Bạch Khởi ' chổm người dậy, kiểm tra kỹ lưỡng người trước mặt. Đến khi sờ đến đan điền hắn phát hiện ra, đan điền người này đã bị đánh vỡ. Hắn nhịn không được hoài nghi, phải chăng đây là âm mưu của mấy lão bất tử kia. Mục đích của bọn chúng là gì?

Mỗi lúc nhắc đến âm mưu quỷ kế, tâm tình ' Ôn Bạch Khởi ' ngược lại lại rất bình tĩnh. Hắn cầm miếng vải rách vừa xé lúc nãy trên tay, tìm phần chưa bị máu dính bẩn. Lật ngược mặt trong mà tùy ý lau đi bụi bẩn trên mặt tên xui xẻo đang bất tỉnh nhân sự kia.

Chỉ đến khi khuôn mặt sạch sẽ của y lộ ra, đôi mắt hắn trong thoáng chốc co rút lại.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp