Tại nhà hàng của khách sạn……….

“ Các vị, bàn ăn của mọi người đã được chuẩn bị sẵn sàng. Mời đi hướng này.” Một nhân viên nhà hàng đi đến đón bọn họ.



“ Mời.” Người đó đưa nhân viên đến bàn ăn được chuẩn bị sẵn.

Mấy người ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu dùng bữa.

……………

Sau khi dùng xong bữa, mọi người đều đi nghỉ ngơi, đến tối tất quan khách, bạn bè người thân đều tham gia bữa tiệc trên du thuyền rộng lớn.

“ Woa sài, đẹp quá. Lục gia chi cũng mạnh tay quá đi.” Hạo Xuyên đứng trên boong tàu nhìn ra ngoài cảm thán.

“ Tên tiểu tử này đúng thật là.” Thẩm Vũ Thần lắc ly rượu trên tay, nhìn Hạo Xuyên cười khẩy.

“ Nhưng không thể phủ nhận, lần này Lục gia đã chi mạnh tay, thuê hẳn ba du thuyền hạng sang.” Hàn Lăng ngồi một bên lên tiếng.

“ Không phải thuê. Đều là của Lục gia.” Vương Gia Ninh từ đâu đi đến lên tiếng.

“ Anh hai.” Thẩm Giai Giai theo sau Vương Gia Ninh cũng chạy đến ôm trầm anh trai mình.

“ Cô còn nhớ đến mình có người anh trai như tôi à? Tôi còn tưởng cô quên tôi rồi?” Thẩm Vũ Thần đưa tay đỡ lấy em gái mình, giận dỗi em gái mình.

“ Em đâu có.”

“ Tiểu Anh Tử của chúng ta đây rồi.” Hạo Xuyên tiến đến định khoác vai cô nhưng Vương Sở Minh đã nhanh chóng kéo em gái về phía mình.

“ Em ấy có chồng rồi.” Hàn Lăng bồi thêm câu.

“ Vừa nãy em nói cả 3 cái du thuyền này đều là của nhà họ Lục á?” Hạo Xuyên có chút tủi hờn, nhưng nhớ ra gì đó lập tức cao hứng hỏi.

“ Um.” Cô nhàn nhạt trả lời.

“ Vãi cut……” Chưa kịp nói hết câu Hạo Xuyên đã bị Vương Sở Hàn bịt mồm.

“ Mấy đứa ồn quá đi.” Cuối cùng vẫn là kim chủ lên tiếng hòa hoãn.

“ Lão tổng.” Vương Gia Ninh để ý đến ông đang ngồi, cô cúi đầu biểu ý chào hỏi.

“ Gọi ta bố nuôi được rồi. Bình thương gặp ta ở nhà con đều gọi ta lão Hàn sao? Sao giờ lại cung kính như vậy rồi?” Hàn Dũng có ý châm chọc.

Ông là người nắm quyền điều hành Hàn thị, cũng là bố ruột của anh em Hàn Phong và Hàn Lăng. Đồng thời là bố nuôi của Vương Gia Ninh cũng là người được gọi là kim chủ của căn cứ.

“ Lão Hàn.”

“ Quà cưới.” Ông để lên bàn một chiếc hộp tinh sảo.

Chiếc hộp được làm từ gỗ đàn hương, trên hộp là những đường điêu khắc tinh xảo.

“ Mở ra xem thích không?” Hàn Dũng đưa mắt về phía hộp gỗ ý muốn cô mở ra xem.

Chiếc nắp gỗ được mở ra. Bên trong là chiếc bình cổ nhà Thanh từ năm 1740. Vương Gia Ninh có chút bất ngờ với món quà này.

“ Tặng con?” Cô nghi hoặc hỏi nhưng vẫn không rời mắt khỏi chiếc bình.

“ Không thích?” Ánh mắt Hàn Dũng rơi trên người cô.

“ Thích.”

“ Cảm ơn lão Hàn.”

Vương Gia Ninh có sở thích sưu tầm đồ, chiếc bình này cô đã xin Hàn Dũng mấy lần nhưng ông đều không cho. Không ngờ lẫn này ông lại tặng nó cho cô.

“ Còn đây là quà của anh.” Thẩm Vũ Thần cũng đẩy tới cho cô một chiếc hộp bling bling.

Cô mở chiếc hộp ra có chút bất ngờ.

“ Khẩu này thích không?”

“ Thích.” Vương Gia Ninh vui vẻ.

“ Nếu Vũ Thần ca tặng khẩu Glock 17 rồi. Thì Xuyên ca tặng em khẩu SIG Sauer P226.” Hạo Xuyên vừa nói vừa đưa cho cô một chiếc hộp khác.

“ Mọi người tặng toàn hàng nóng thế này.” Thẩm Giai Giai đứng một bên nhìn toàn cảnh vừa rồi trố mắt hỏi.

“ Còn đây là quà của anh cả.” Vương Sở Hàn đưa cho cô một chiếc hộp hình vuông nhỏ xinh nhưng bên trong quà lại có giá trị không tầm thường.

“ Lão Hàn, cậu cũng được quá đấy.” Thẩm Vũ Thần nhìn thấy món quà liền cảm thán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play