Lục Tử Hàng bế cô từ hội trường hôn lễ về đến khách sạn, đặt cô ngồi trên giường. Căn phòng tân hôn của hai người nhuộm một màu đỏ rực rỡ, trên chiếc giường được trang trí một hình trái tim được tạo bởi những cánh hồng tuyệt đẹp. Hắn nhẹ nhàng tháo đôi giày trên cô ra thay cho cô một đôi khác.
“ Đôi khác ở đâu?”
“ Ở kia.” Cô chỉ về phía đôi giày đang ở một trong góc phòng.
“ Lục thiếu, anh vẫn chưa câu hỏi của tôi.” Vương Gia Ninh vẫn châm chọc hỏi hắn.
Hắn vẫn im lặng đi nốt chiếc giày còn lại cho cô.
“ Lục Tử Hàng….” Cô mất kiên nhẫn có chút hắng giọng.
Nhưng chưa kịp nói hết câu, hắn đã đứng lên đè xuống giường làm hình trái tim được trang trí tỉ mỉ nay đã biến dạng.
“ Vương Gia Ninh, em ghen à?”
“ Tôi? Ghen á?” Cô cảm thấy nực cười trước câu hỏi vừa rồi.
“ Hào môn cái con khỉ. Hai người đấy hào môn sẵn rồi. Nhìn giống vợ chồng mafia hơn.”
“ Mafia cái đầu cậu……”
“ Hai người có thôi đi không?” Hoàng cắt đứt cậu chuyện của hai người.
“ Mấy người tụ tập ở đây làm gì? Người đâu hết rồi?” Lục Tử Hàng nhàn nhạt cầm ly rượu lên hỏi.
“ Mọi người đi ăn hết rồi.” Lục Tử Dương chạm ly với anh trai mình.
“ Thế sao mấy người còn chưa đi nữa?” Vương Gia Ninh cũng nâng ly uống với mấy người họ.
“ Không phải là đang đợi hai người sao? Các cậu làm gì mà lâu quá vậy.” Thâm Giai Giai đến khoác vai bạn thân mình, dựa vào hỏi.
“ Đi ăn.” Lục Tử Hàng một hơi uống cạn, hạ ly lên tiếng.
“ Đi nào.” Nhiên bỏ quên cuộc tranh cãi vừa rồi khoác vai Hoàng với Thụy rời đi.
Một lần nữa, Hứa Diệp lại đi cùng Lục Tử Dương hai người từ đoạn hội trường hôn lễ về nhà hàng của khách sạn không nói một lời nào với nhau.
“ Ây Tiểu Ninh, cậu nói xem Tiểu Diệp nhà chúng ta với tên Lục Tử Dương đó rốt cuộc là có quan hệ gì chứ?”
“ Tớ thấy từ lúc hôn lễ bắt đầu hai người họ đã dính nhau không rời rồi.” Thẩm Giai Giai tiến lên kéo tay ghé sát tai cô thì thầm.
Vương Gia Ninh ánh mắt phức tạp không nói gì? Từ hôm đầu tiên hai người nói chuyện với nhau cô đã có chút nghi ngờ nhưng chưa có cơ hội hỏi.
“ Hàng Hàng, cậu nói xem hai người đó thì thầm to nhỏ rốt cuộc là đang nói gì vậy? Nói xấu tôi hay cậu, hay nói xấu cả hai chúng ta?”
Mộ Cảnh Thiên đi cùng Lục Tử Hàng cũng ghé sát thì thầm với hắn.
“ Cậu còn một lần nữa dám gọi tôi như vậy, tôi sẽ ném cậu ra khỏi căn cứ.”
“ Tình anh em chúng ta bao năm như vậy cậu nỡ làm như vậy với tôi sao?” Mộ Cảnh Thiên khoác vai hắn, giọng nói có chút khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.
“ Nỡ.” Lục Tử Hàng khuôn mặt không chút biểu cảm trả lời.
“ Cậu đúng là sinh vật máu lạnh.” Mộ Cảnh Thiên rời tay ra khỏi vai hắn, giọng nói hờn dỗi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT