Sau khi phần lớn người quen đều qua đời, hai người rời khỏi thành phố, tìm một nơi có núi có sông có rừng để dựng một cái nhà gỗ nhỏ, thỉnh thoảng buồn chán thì đi du lịch. Tiểu Thập không thường xuyên ở trong nhà gỗ, có khi sẽ cưỡi rồng hoặc phượng hoàng đến thăm, mỗi lần đến đều thuận tiện lấy một bát đất linh thổ do Tiểu Thất và Vua Tinh linh luyện chế ra.
Từ đó về sau, Tiểu Thất, người không thiếu kiên nhẫn nhất, đã bỏ ra hàng trăm năm để nghiệm chứng một sự thật rằng Lão Bạch không có thiên phú trồng cải thìa và củ cải biến dị, kể cả có cầm tay dạy anh từng bước, kích thước của cải thìa và củ cải cũng không lớn hơn, hương vị cũng không ngon hơn chút nào.
Tiểu Thất giữ lời hứa đương nhiên không đột ngột qua đời, ốc kiên nhẫn vẫn ngày ngày chờ đợi cải thìa và củ cải biến dị, trong khoảng thời gian này còn phải dạy dỗ Vua Tinh linh ngu ngốc nữa.
Không có cải thìa và củ cải được nuôi dưỡng bằng máu của Vua Tinh linh, cơ thể Khúc Thanh Thuỷ bắt đầu già đi theo tốc độ bình thường.
Thời gian dù có trôi chậm đến đâu cũng sẽ có một ngày kết thúc, hôm đó Tiểu Thất nằm trên ghế bập bênh, linh cảm về cái chết sắp đến, Lão Bạch cũng nhanh chóng vọt ra khỏi phòng, gắt gao nắm chặt tay Tiểu Thất, trong mắt hiện lên nỗi sợ hãi, "Anh còn chưa trồng ra cải thìa biến dị, em không thể đi."
Tiểu Thất mệt mỏi chớp mắt, sau đó hỏi: “Nếu không thì sau này anh trồng được rồi đốt cho em nhé?”
Vua Tinh linh kìm lại những giọt nước mắt sắp trào ra, nhưng vẫn nắm chặt tay Tiểu Thất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play