Nghe Âu Lương trần thuật xong, bàn tay đang “vuốt ve” lá cải của Tiểu Thất cũng ngừng lại, mới ba tháng thôi, bên ngoài chẳng lẽ đã tới bước đường ăn đồng loại rồi? Có phải ốc nên làm chút gì đó không?
Có lẽ là đã nhìn ra suy nghĩ của Khúc Thanh Thủy, Âu Lương rũ đầu thở dài, “Vật tư dễ dàng giành được ở bên ngoài xác thật càng ngày càng ít, em cũng cho rằng chưa nhanh như vậy được, tuy rằng chuỗi cung ứng thực phẩm bị cắt đứt rồi, nhưng đồ dự trữ của cả một thành phố hẳn là cũng đủ cho những người sống sót chống đỡ một thời gian, nhưng mà……”
Âu Lương lộ ra nụ cười khổ, “Nhưng mà giống như em đang làm, chỉ cần có năng lực đều sẽ nghĩ đủ mọi cách để dự trữ vật tư, bất luận là bản thân có ăn được hết hay không, hơn nữa căn cứ càng lớn mạnh, đồ ăn thu thập và dự trữ được càng dư dả, ngược lại thì, căn cứ càng nhỏ năng lực càng yếu, trên cơ bản từ tháng trước đã rất khó thu thập được vật tư.”
Kỳ thật đây cũng là nguyên nhân mà Âu Lương cảm thấy mê mang với tương lai sau này, bởi vì tuy cậu thấy vật tư không có tính cân bằng, nhưng cũng không có cách nào xoay chuyển được cục diện này, ai cũng không biết tận thế sẽ tiếp tục kéo dài bao lâu, thậm chí không biết tận thế có thể có ngày kết thúc hay không. Dưới tình huống như vậy, đồ ăn có vẻ đặc biệt trân quý, thiên tính lo trước tính sau của nhân loại khiến bọn họ chỉ biết chiếm giữ càng nhiều tài nguyên, để bảo đảm bản thân ăn no mặc ấm, sau khi ăn no mặc ấm, sẽ muốn không phải lo cơm ăn áo mặc, sau khi không phải lo cơm ăn áo mặc, thì là ăn ngon mặc đẹp…
Ngay cả bản thân cậu, cũng không dám nói sau khi khảng khái tặng hết tất cả vật tư mà bản thân đã không màng tính mạng thu thập thì cậu có hối hận hay không, huống chi những căn cứ nhỏ đó chưa chắc đã có thể giữ được vật tư đã thu thập được, không biết chừng còn chưa bị làn sóng thây ma công phá, ngược lại đã bị căn cứ lớn mạnh hủy diệt trước rồi, đây là người, đây là tính người.
“Em cảm thấy bất luận là làm như thế nào, thế giới này cũng không thể thay đổi, dường như em nỗ lực giãy giụa, liều mạng tiến về phía trước, sau khi không dễ dàng gì mới đến nơi, lại phát hiện điểm cuối cùng là hủy diệt.” Âu Lương cứ tưởng rằng mình đã thích ứng được tận thế, nhưng thật ra cậu chỉ đè nén hết thảy những điều không thoải mái ở đáy lòng, sau đó tại thời khắc này đột nhiên bùng nổ.
Sau khi nói xong, bản thân cậu cảm giác nhẹ nhõm hơn không ít, sau đó lại hơi kinh ngạc, không ngờ rằng bản thân thế mà lại mở rộng nội tâm với Khúc Thanh Thủy, điều này hoàn toàn không giống khi đối mặt với Khúc Lưu Thương. Có lẽ Khúc Thanh Thủy luôn như giếng cạn không sóng, ngược lại khiến cậu cảm thấy không có việc gì có thể quấy nhiễu y, bất tri bất giác, Khúc Thanh Thủy đã biến thành một sự tồn tại lớn mạnh không gì có thể sánh bằng, nhưng kỳ quái là, cậu chưa từng thấy Khúc Thanh Thủy chiến đấu, loại cảm giác này từ đâu mà đến chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT