Diệp Chiêu tùy ý xem qua bản kê khai của dì Tần, đều là đồ mà cô định mua, có không ít thứ cần phải mua, cô hỏi: "Khi đến nơi thì họ sẽ ở đâu?"

“Nhà máy đã chỉ định một số ký túc xá cho chúng ta sử dụng. Hôm nay chúng ta có thể chuyển đến đó.”

"Nhanh đến như vậy à?"

“Hôm qua lúc con không có ở đây, lão Diêu ở cơ quan đã gọi chúng ta đến ký hợp đồng, ký xong là có thể dọn vào ở. Hiện tại người làm việc ở trong bếp của bọn họ ngày mốt phải bàn giao lại cho chúng ta, vậy thì ngày mốt chúng ta sẽ là người phục vụ đồ ăn."

“Ngày kia không phải chỉ mới là ngày 31 thôi sao?” Diệp Chiêu nhớ tới nhà máy đấu thầu tuyên bố sẽ bắt đầu vào ngày 1 tháng 9.

“Họ lợi dụng chúng ta một ngày, nhưng họ nói thịt và rau trong kho có thể dùng thêm một hai ngày nữa, nghĩa là chúng ta giống như làm nhiều hơn một ngày công nữa. Nghĩ nghĩ thì vẫn là thôi đi, để làm quen với môi trường trước cũng được. Dì và chú con hôm qua lúc đã ký hợp đồng xong thì đến căng tin xem các thiết bị nấu ăn đều thấy đã hoàn thiện. Chúng ta chủ yếu mua thêm đồ tiêu dùng, và dì dự định mua buổi chiều và ngày mai sẽ đi mua."

"Dì Tần, cho con xem hợp đồng."

Dì Tần vào phòng lấy hợp đồng ra: “Cái hợp đồng này vẫn là nên để ở chỗ con đi. Ở đây chúng ta đang lộn xộn, sợ sẽ thất lạc mất.”

Dì Tần đưa hợp đồng cho Diệp Chiêu, Diệp Chiêu mở ra xem kỹ, nhìn mặt trước một cái, chủ yếu là nhìn phương thức thanh toán ở mặt sau, không đọc thì cũng không lo lắng, cô vừa đọc liền bị sốc ngang.

“Tiền ăn hàng tháng?”

Dì Tần vội vàng tới xem: “Đúng vậy, tiền ăn uống đều được thanh toán trước ngày mùng 5 hàng tháng, trước ngày mùng 5 thì được, nhưng có một số lại trì hoãn đến giữa tháng.”

"Tiền ăn tháng trước được thanh toán vào ngày 5 tháng này, tương đương với việc chậm trễ 35 ngày. Dì Tần, chúng ta phải ứng trước tiền ăn cho 4.000 người trong nhà máy này trong 35 ngày. Đây là số tiền không hề nhỏ."

Lúc này dì Tần mới hiểu ra, vội vàng vỗ tay nói: "Trời ơi! Chú và dì thật là não để ở đâu cũng không biết. Cái này phải làm sao, chi phí nguyên liệu thịt và rau ít nhất cũng hơn 1.000 mỗi ngày. .." #𝖙y𝖙novel.com

Diệp Chiêu nhanh chóng tính toán: “Số tiền chi tiêu mỗi ngày ít nhất là 1.400 tệ, 35 ngày là 49.000 tệ.”

49.000 tệ, ở thời đại này, đó là một số tiền rất lớn!

Đây là một cái hố do bộ phận tài vụ của Nhà máy đồ chơi Ngải Lâm đào cho nhà thầu căng tin mới, và đây chính là sự phô trương lực lượng.

Hơn 4.000 người ăn trong một tháng mà không được nhà máy trả tiền, những người thông thường không đủ khả năng chi trả khoản chi phí này.

Đây là yêu cầu để cho vợ chồng Lý Chính Tân Và Tần Nguyệt Nga thấy khó mà rút lui.

Tay dì Tần run run lo lắng: "Làm sao bây giờ? Hôm qua chú con và dì đi ký hợp đồng, lão Diêu bên đó thúc giục dì ký, còn có chị Chung, vừa nhìn vừa cười nói đủ kiểu. Dì nghĩ nhà máy lớn như vậy không thể nào sẽ lừa chúng ta nên bọn dì chỉ nhìn vào mức giá 4 hào 9 và thời hạn hợp đồng 2 năm, cái này đúng, máy cái khác đều xem không quá tỉ mỉ..."

Việc hối tiếc không còn có ích gì nữa, điều quan trọng hơn là nhanh chóng tìm cách giải quyết vấn đề.

Diệp Chiêu vặn quạt lên cao, một hơi uống hết nửa ly nước còn lại, vấn đề gì, khủng hoảng nào cũng có giải pháp, nhưng phải có được giải pháp mới quan trọng.

Họ phải nghĩ ra một cái cách hợp lý và hiệu quả.

Cô suy nghĩ một lúc, nếu nhà máy gây áp lực cho họ, họ cũng có thể mang áp lực đi.

“Chúng ta có thể gây áp lực lên các nhà cung cấp không?”

Dì Trần: “Tìm nhà cung úng ghi nợ phải không?”

"Đúng vậy, phải tìm một nhà cung cấp lớn có thể cung cấp và ghi nợ cho chúng ta. Hãy để nhà cung cấp cung cấp gạo, bột mì, dầu, thịt, rau, đồ khô và gia vị."

Dì Trần lo lắng nói: “Ban đầu chúng ta muốn tự mình mua nguyên liệu thịt và rau, như thế thì giá sẽ rẻ hơn. Nếu tìm được nhà cung cấp có thể ghi nợ, giá cả chắc chắn sẽ đắt hơn nhiều, sợ rằng chi phí của chúng ta sẽ nhanh chóng tăng lên."

Diệp Chiêu lấy tay ôm trán, quyết định học tập nhà máy đồ chơi Ngải Lâm đấu giá công khai, người nào trả giá thấp nhất sẽ thắng.

"Tìm thêm một vài nhà cung cấp và mời họ đến địa điểm để đàm phán. Ngày kia mọi người sẽ có mặt ở căng tin. Cứ để các nhà cung cấp đến gặp dì trong giờ ăn và cho họ biết có bao nhiêu người đang ăn ở Nhà máy đồ chơi Ngải Lâm, đồng thời cho bọn họ biết rằng là có vài nhà cung cấp đang cạnh tranh về giá, để có được khách hàng lớn như chúng ta thì bọn họ đương nhiên sẽ đẩy giá xuống."

Dì Tần cảm thấy có lý: "Đây là một ý kiến ​​hay."

Diệp Chiêu đọc lại hợp đồng, phát hiện không có vấn đề gì khác, cô và dì Tần trực tiếp ra ngoài nghiên cứu thị trường, tìm nhà cung cấp phù hợp, khi về thì gọi cho từng người một.

Sau một vòng so sánh giá và ép giá, cuối cùng cũng lựa chọn được một nhóm nhà cung cấp chất lượng cao.

Tức là giá vốn có thể tăng từ 3 hào 5 xu lên khoảng 4 hào.

Bây giờ không phải là lúc tập trung vào lợi nhuận, điều quan trọng là phải vận hành sao cho trôi chảy.

Ở đây mọi chuyện đều thuận lợi, Lý Thụy Hương nghỉ việc đến phụ bếp, hôm đó Diệp Chiêu mang con dấu được khắc xong về, Lý Thụy Hương lập tức tiếp nhận, chuẩn bị đóng dấu phiếu ăn.

Mỗi phiếu ăn cho nhân viên có giá 1 xu, ý của Diệp Chiêu là công nhân có thể nhận phiếu miễn phí trong hai ngày đầu tiên, 31/8 và 1/9, miễn phí.

Đồng thời, cửa sổ mở để nhận thẻ ăn, sau này có thể sử dụng thẻ ăn để mua phiếu ăn giảm giá cho nhân viên.

Lý Thụy Hương không hiểu: "Tại sao vẫn cần dùng thẻ ăn? Việc này quá rườm rà, không thể cứ trực tiếp bán phiếu ăn cho nhân viên là được sao?"

"Không có thẻ ăn, ai biết có phải là người nhà máy không? Nếu người khác đến và bỏ 1 xu vào phiếu ăn của nhân viên, chẳng phải chúng ta sẽ lỗ lớn sao?"

Lý Thụy Hương ngây thơ nghĩ đương nhiên nói: “Để nhà máy trực tiếp phát phiếu giảm giá, sau đó lấy tiền lương trừ vào tiền ăn, dù sao cũng chỉ một xu, trừ tiền ăn thì trực tiếp đưa cho chúng ta. Như vậy sẽ đỡ được rất nhiều phiền toái.”

Diệp Chiêu lắc đầu: "Chúng ta đỡ phiền phức, nhưng tiền ít, khối lượng công việc nặng nề, cô cảm thấy người trong phòng tài vụ sẽ bằng lòng sao?"

Lý Thụy Hương bĩu môi: “Nếu bọn họ biết ông chủ đứng sau lưng ông chủ là cô, bọn họ nhất định sẽ đến nịnh nọt cô thôi.”

“Nếu bọn họ biết tôi là chủ, bọn họ sẽ đào thêm nhiều cái hố trong bếp. Cô có tin hay không?”

Lý Thụy Hương ngẩng cao đầu suy nghĩ một lát, cuối cùng ngây thơ gật đầu: “Hình như cũng tin.”

Đương nhiên đây không phải trọng điểm, mục đích chính của Diệp Chiêu lập phiếu ăn chính là tìm cớ thích hợp để thu tiền đặt cọc.

Cô nói thật với Lý Thụy Hương: "Có một lý do khác quan trọng hơn để tất cả công nhân nhà máy sử dụng thẻ ăn, đó là để thu tiền đặt cọc."

Vừa nói, Diệp Chiêu vừa cởi ba lô, lấy ra một chồng thẻ ăn.

Đây là thẻ ăn do cô đích thân đi chợ điện tử làm theo yêu cầu, làm rất đẹp, khi công nhân nhận thẻ phải đặt cọc 10 tệ, tiền đặt cọc có thể được hoàn lại khi nhân viên nghỉ việc và trả lại thẻ.

Đây chính là gói máu mà Diệp Chiêu đã tưởng tượng trước đó.

Lý Thụy Hương bỗng nhiên bừng tỉnh, "4000 người, mỗi người đặt cọc 10 tệ? Không phải là lấy lại được mấy chục ngàn? Trời ơi, Tiểu Chiêu, đầu óc của cô có phải là quá đỉnh rồi không? Cô thật là quá thông minh!"

Lý Thụy Hương nói hận nói rằng muốn hôn cô.

Đang hưởng thụ sự nịnh nọt của bạn cùng lớp Thụy Hương, Diệp Chiêu kéo mặt cô ấy ra: "Cứ khen tôi đi! Không cần hôn!"

"Tôi không phải đàn ông! Cô sợ cái gì!” Lý Thụy Hương cười hôn cô một cái, "Cái thủ đoạn này của cô thật sự là quá cao rồi! Nếu tôi sớm biết chuyện này, trong hai ngày qua chúng tôi sẽ không phải lo lắng nhiều về việc tìm kiếm nhà cung cấp như vậy! Mẹ tôi cảm thấy rất có lỗi vì đã không ký hợp đồng đúng cách. Trước khi quyết định chọn nhà cung cấp, tôi và mẹ tôi không thể ngủ được vì sợ mọi việc sẽ không suôn sẻ và không như ý muốn, nếu bị rối tung lên. Vậy thì chúng tôi thực sự cảm thấy rất áy náy với cô."

"Sao lại cảm thấy áy náy? Chuyện này giải quyết được thì tốt, hơn nữa nhà cung cấp vẫn cần phải tìm.” Cô còn phải dùng số tiền này cho những việc khác.

4.000 thẻ thì có thể yêu cầu đặt cọc 40.000 tệ, với 40.000 tệ, cô có thể mua được 60.000 cân gừng. Căn tin tháng này còn có thể kiếm được chút tiền, cô sẽ nghĩ cách vay một ít tiền, mua được 100.000 cân gừng Tây Sơn thì cũng không phải là nằm mơ!

Trước khoảnh khắc chính thức khai giảng, Diệp Chiêu đã thành công hoàn thành hoạt động gọi vốn đầu tiên của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play