Diệp Chiêu giả vờ kinh ngạc, cong môi: "Con... Con không đủ tiền thuê."

Tằng Nhị Xảo lập tức nở nụ cười trên môi, "A Kiều, cô mang theo người thuê nhà kiểu gì vậy? Không phải cô đã nói giá cả trước sao?"

Kiều Thẩm vội vàng làm rõ trách nhiệm của mình: “Chỗ tốt thì nó thuê không nổi, chỗ rẽ thì nó lại không vừa ý.”

Quả nhiên, Tằng Nhị Xảo dứt khoát quơ tay đuổi khách, “Ôi trời, mấy cái đứa nhỏ ở dưới quê lên năng lực thấp mà nhìn cao quá. Thôi đi đi.”

Diệp Chiêu đang định rời đi, nhưng quay lại lại phát hiện Tiểu Cầm không có ở đó, cô tìm kiếm khắp nhà, cuối cùng cũng tìm thấy cô bé trên ban công nhỏ.

Ở góc ban công nhỏ có một bể nước nhỏ, trong bể có hoa súng và vài con cá vàng, Tiểu Cầm ngồi xổm bên cạnh, nhìn cá bơi lội trong bể, cô ngẩng đầu lên nhìn Diệp Chiêu cười cười, em gái thích chỗ này, Diệp Chiêu có thể nhìn ra được.

Tằng Nhị Xảo đứng ở chỗ cửa nhìn hai chị em tò mò hỏi: “Ba mẹ hai đứa đâu?”

Diệp Chiêu thản nhiên trả lời: “Cháu không có mẹ, chỗ của cha thì không có chỗ ở.”

Tằng Nhị Xảo vừa nghe liền đoán được đây có thể là đứa trẻ trong một gia đình cha mẹ đã ly hôn, đôi mắt sắc bén hơi nheo lại, không nói gì thêm nữa.

Diệp Chiêu dỗ dành Tiểu Cầm: “Chúng ta đi thôi.”

Tiểu Cầm vốn là một đứa trẻ ngoan cho dù có thích chỗ này đến mấy đi chăng nữa thì cũng không muốn làm chị gái khó xử, cô bé miễn cưỡng đứng dậy, cùng với chị gái đi ra ngoài.

“Bọn con muốn thuê bao nhiêu?”

Tằng Nhị Xảo lúc nãy vừa muốn nhanh chóng đuổi họ đi nhưng bây giờ lại đột nhiên hỏi cô ra giá?

Diệp Chiêu và Kiều Thẩm nhìn nhau không biết là bà trùm có ý gì.

Nhưng người ta đã hỏi rồi thì Diệp Chiêu phải đưa ra được một cái giá còn để lại mặt mũi cho bà trùm chứ. Mấy căn phòng không mấy tốt lúc trước xem đều đã là 25 tệ, Kiều Thẩm nhìn cô như thể muốn nói, sao không nói là 25 đi.

Vì để ngăn chặn hoàn toàn con đường chết này Diệp Chiêu nghiến răng nghiến lợi nói, “Dì ơi,...”

“Gọi dì là Dì Xảo.”

“Dì Xảo,” Diệp Chiêu đáng thương nói một mức mà dì Xảo không thể nào đồng ý: “Con chỉ có thể thuê nổi với mức giá 15…”

Giỏi lắm, thẳng thắng chặn ngang và mặc cả, cô cho rằng đây là đang mua quần áo à?

Kiều Thẩm sợ làm mất lòng Tằng Nhị Xảo nên vội ngắt lời: “Ồ, nếu không biết trả giá lại thì đừng trả.” #𝖙y𝖙novel.com

“Cha con cho con 15 đồng để đi thuê phòng à?” Não của bà chủ nhà Tằng Nhị Xảo hình như là không quá giống với người khác.

Diệp Chiêu do dự, “Cha con…..cha con ông ấy không quan tâm chuyện của con.”

“Cha con có phải là kiếm cho con một bà mẹ kế không?”

Ôi mẹ ơi! Đoán đúng như thần.

Tằng Nhị Xảo từ trên mặt của Diệp Chiêu dường như đã có được đáp án, dì lại hỏi: “Cha con làm việc ở đâu.” ( truyện trên app T𝕪T )

Diệp Chiêu không dám nói thật, “Con cũng không biết làm ở đâu nữa.”

“Con như thế này đi, căn phòng rẻ nhất của dì cho con thuê 20 tệ, nếu như con không đủ tiền thì có thể nợ lại, có cơ hội thì dì sẽ tìm cha con đòi.”

Đây là đến từ sự tự tin của con rắn đầu đàn trùm thôn, hơn nữa là không thể tự tin để từ chối, nếu như Diệp Chiêu từ chối, cô sợ bản thân sau này sẽ không có cách nào để có thể tiến lên được ở Tăng Ốc Vi này.

Nhưng nếu có thể ôm đùi bà trùm thôn này để chạy thì chắc chắc là sẽ có thể chạy được…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play