“Anh đi với em.” Sở Hách quan tâm ôm lấy cậu ấy, đỡ cậu ấy rời đi.

Lúc đi ngang qua Tạ Ngọc, ở nơi không có ai nhìn thấy khóe miệng anh hơi giương lên.

Triệu Sâm trơ mắt nhìn Lâm Nhiễm bị Sở Hách mang đi, muốn đuổi theo thì lại bị Tạ Ngọc ngăn cản.

“Tạ Ngọc!” Triệu Sâm nổi giận hỏi: “Hôm nay cậu uống lộn thuốc hả? Tôi cảnh cáo cậu, đừng dây dưa với tôi nữa, nếu không thì tôi sẽ không khách khí với cậu đâu!”

Nói xong anh ta đẩy Tạ Ngọc sang một bên, nhưng Tạ Ngọc bắt lấy cánh tay Triệu Sâm với một lực rất mạnh làm cho anh ta nhất thời không vùng ra được.

Mẹ nó, sao sức lực của Tạ Ngọc lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy.

Tất cả mọi người trong đại sảnh đang nhìn về phía bên này, sắc mặt Triệu Sâm lúc xanh lúc đỏ: “Buông tôi ra.”

[Nhan Thất: Ký chủ, sao sức lực của anh lớn vậy?]

[Tạ Ngọc: Có vấn đề gì sao?]

Nội tâm Nhan Thất: Rõ ràng không có bàn tay vàng tăng giá trị vũ lực, lẽ nào ký chủ có max điểm vũ lực hả.

“Nếu tôi không buông ra thì sao?” Lời này của Tạ Ngọc nghe rất giống lưu manh.

[Độ yêu thích của Triệu Sâm -10, độ yêu thích hiện tại: 40]

[Độ yêu thích của Triệu Sâm -10, độ yêu thích hiện tại: 30]

[Độ yêu thích của Triệu Sâm -10, độ yêu thích hiện tại: 20]

[Báo động vàng khẩn cấp: Độ yêu thích của mục tiêu công lược đã giảm xuống đến 20, xin hãy mau chóng cứu vãn.]

Nhan Thất thấy xuất hiện cảnh báo, toàn bộ hệ thống đều trở nên ngơ ngác.

[Nhan Thất: Sao lại thế này? Ký chủ, mau… mau buông anh ta ra…]

[Độ yêu thích của Triệu Sâm -5, độ yêu thích hiện tại: 15]

[Nhan Thất: Ký chủ, anh buông tay nhanh lên!!!]

[Độ yêu thích của Triệu Sâm -5, độ yêu thích hiện tại: 10]

[Báo động đỏ khẩn cấp: Độ yêu thích của mục tiêu công lược sắp giảm xuống dưới 10, nhắc nhở ký chủ, nhiệm vụ của ngài sắp thất bại.]

[Nhan Thất: Tạ Ngọc!]

Ngay khi cậu gọi tên Tạ Ngọc, Tạ Ngọc buông tay ra.

Triệu Sâm tức giận phất tay áo bỏ đi. #tytnovel.com#

Nhan Thất nhìn thanh tiến độ, từ màu xanh lục biến thành màu vàng, lại biến thành màu đỏ, con số vừa rồi giảm với tốc độ chóng mặt đã rớt xuống 7 rồi.

Đây là lần đầu tiên cậu gặp chuyện này trong cuộc đời hệ thống của mình.

Cậu chưa từng gặp phải ký chủ nào mà trong một thời gian ngắn đã khiến cho độ yêu thích giảm nhanh như vậy, còn xuất hiện báo động đỏ khẩn cấp, khi cậu mới nhìn thấy cả người đều ngơ ngác.

Nhìn Tạ Ngọc đang ngồi trên ghế sô pha chơi game, Nhan Thất thấy thế giới này tràn ngập tuyệt vọng.

Chưa từng gặp một ký chủ như vậy.

Rõ ràng là người mới, còn có chiến lực giải phóng đầy đủ nhưng lại có thể chơi đến tàn máu. ( truyện trên app T Y T )

[Nhan Thất: Ký chủ, chúng ta cần nói chuyện.]

[Tạ Ngọc: Nói chuyện gì?]

[Nhan Thất: Nói về mục tiêu nhiệm vụ của anh, độ yêu thích đã rớt xuống 10, anh không lo lắng ư?]

[Tạ Ngọc: Mới đến 10 chứ đâu phải 0, sốt ruột gì chứ?]

Trong lòng Nhan Thất muốn mắng người, mẹ nó, rớt xuống 0 thì thất bại luôn rồi.

Nhưng nhìn bộ dáng cùng vẻ mặt bình tĩnh này của ký chủ, cậu cảm thấy hắn còn có tuyệt chiêu phía sau.

Quả thật có một số ký chủ thích chê trước khen sau, đầu tiên là kéo độ yêu thích xuống thấp, sau đó lại kéo lên, nhưng đó đều là cách chơi của cao thủ xuyên nhanh.

[Nhan Thất: Ký chủ, có phải anh đã có cách kéo độ yêu thích của Triệu Sâm lên không?]

[Tạ Ngọc: Cách gì?]

[Nhan Thất: Nhất định là anh có cách, nếu không anh sẽ không thể bình tĩnh như vậy.]

[Tạ Ngọc:...]

[Nhan Thất: Tôi là hệ thống của anh mà anh cũng giữ bí mật với tôi sao?]

[Nhan Thất: Tiết lộ cho tôi một chút đi, tôi có thể giúp anh mà.]

Ký chủ khác đều nhờ hệ thống cho biết cốt truyện, còn Nhan Thất lại phải yêu cầu ký chủ nói cho cậu nội dung, chuyện này khiến hệ thống vàng thực sự rất mất mặt.

Đã hai ngày trôi qua rồi mà Tạ Ngọc vẫn không làm gì, còn hệ thống Nhan Thất vì lo lắng cho sự tiến triển của nhiệm vụ nên vẫn luôn theo dõi hành tung của Triệu Sâm.

[Nhan Thất: Hôm nay Triệu Sâm đi gặp Lâm Nhiễm, anh không đi coi à?]

[Nhan Thất: Bọn họ ôm nhau rồi, không phải là muốn làm lành đấy chứ!]

[Nhan Thất: Nguy rồi ký chủ, bọn họ lên giường rồi!!!]

Tạ Ngọc không hề bị quấy rầy bởi hệ thống Nhan Thất mỗi ngày ồn ào nhắc nhở này, bởi vì gần đây hắn đang mê muội chơi game.

[Tạ Ngọc: Sao ải này lại khó đánh như vậy?]

[Tạ Ngọc: Tên này đánh lén tôi, tôi muốn tìm ra anh ta, băm anh ta thành từng mảnh!]

[Tạ Ngọc: Anh ta nói phải gánh tôi là có ý gì?]

Nhan Thất nhìn ký chủ, toàn bộ hệ thống đều u sầu, hình như ngay cả game mà ký chủ cũng chưa từng chơi, hắn không chỉ thích ăn vặt mà còn mê mệt trò chơi như một thiếu niên nghiện internet.

[Nhan Thất: Ký chủ, anh nên đi làm nhiệm vụ đi.]

[Tạ Ngọc: Vội gì chứ, tôi còn chưa chơi xong ván này.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play