[Nhan Thất: Lúc về tôi sẽ mua hamburger cho anh.]
[Tạ Ngọc: Thêm một phần khoai tây chiên và Coca.]
Hiện tại Tạ Ngọc không có công việc và cũng không có tiền, tất cả chi tiêu hằng ngày đều là hệ thống Nhan Thất dùng quỹ đen của cậu để đổi thành tiền của thế giới này.
[Nhan Thất: Được rồi được rồi, anh mau đi đi.]
Nhan Thất cảm thấy bản thân giống như cha mẹ quan tâm con cái, đốc thúc con cái phải nhanh chóng làm việc, không được ở nhà mãi.
Có điều Tạ Ngọc này cũng khá dễ đối phó, không đòi hỏi nhiều hơn như những ký chủ khác, một phần hamburger, khoai tây chiên và Coca là đã có thể thu phục được hắn.
Trong tương lai không xa, Nhan Thất sẽ hối hận vì suy nghĩ này của bản thân.
Sở Hách rất hiếm khi được Lâm Nhiễm chủ động tới tìm cho nên tâm tình rất tốt: “Tiểu Nhiễm, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới tìm anh?”
Lâm Nhiễm nhìn Sở Hách, do dự một lúc rồi mới hỏi: “Anh Sở, có phải anh biết Tạ Ngọc không?”
Sở Hách nghe xong lời này thì trong lòng có hơi hồi hộp, mưu kế của anh và Tạ Ngọc đã bị vạch trần ư, nhưng vẻ mặt anh vẫn rất bình tĩnh: “Sao em lại hỏi như vậy?”
Lâm Nhiễm cắn môi: “Em nghe người ta nói là anh mời anh ta đến bữa tiệc lần trước, anh ta còn lái xe của anh.”
Sở Hách mới nghe thì hơi sửng sốt, không hiểu ý của cậu ấy, nhưng khi quay đầu nhìn cuốn tạp chí trên bàn thì anh lập tức hiểu ra.
Bữa tiệc lần trước tuy rằng tai tiếng của Tạ Ngọc và Triệu Sâm đã trở thành tin đầu trang, nhưng bởi vì đêm đó Tạ Ngọc lái xe của anh cho nên cũng có một ít phóng viên vẽ chuyện nói anh theo đuổi Tạ Ngọc.
Sở Hách thấy những tin tức đó thì chỉ cảm thấy buồn cười chứ không quan tâm mấy.
Nhưng hiện tại Lâm Nhiễm lo lắng như vậy, khiến Sở Hách không khỏi sinh ra một suy nghĩ khác, lẽ nào Lâm Nhiễm ghen?
Suy nghĩ này khiến lòng Sở Hách mừng như điên, anh kiềm chế lòng mình nhảy nhót, làm bộ không để bụng nói: “À, trước kia anh thích diễn xuất của cậu ta, ngày đó cậu ta đến đây nhờ anh một việc, thế nên anh đã đồng ý.”
Sở Hách hoàn toàn nói hươu nói vượn, anh làm gì xem Tạ Ngọc diễn, nhiều nhất cũng chỉ từng nhìn thấy hắn trên tạp chí của Triệu Sâm một hai lần, nếu không phải ngày đó Tạ Ngọc tới câu lạc bộ tìm anh thì anh cũng không biết Tạ Ngọc là ai.
Nhưng Lâm Nhiễm lại tin, vội vàng nói: “Anh Sở, anh đừng tới lui với anh ta. Tạ Ngọc đó chẳng qua là muốn bám lấy anh để tìm chỗ tốt thôi, trước đây anh ta còn được người khác bao nuôi, danh tiếng ở trong giới này rất xấu, anh đừng tin lời anh ta nói.”
Sở Hách nhìn dáng vẻ sốt ruột của Lâm Nhiễm, không thể không nói trong lòng anh rất sung sướng: “Anh biết rồi, về sau anh sẽ không qua lại với cậu ta nữa.”
Lâm Nhiễm nghe Sở Hách bảo đảm thì mới yên tâm trở lại: “Anh Sở, không phải em muốn xen vào chuyện bạn bè của anh, nhưng trước đây ở trường quay Tạ Ngọc từng đánh một diễn viên nhập viện, cũng không biết là hắn có khuynh hướng bạo lực hay không.” #tytnovel.com#
Sở Hách nở nụ cười: “Thì ra Tiểu Nhiễm quan tâm anh như vậy, loại chuyện này cũng đi hỏi cho rõ ràng.”
Sở Hách cho rằng Lâm Nhiễm vì lo lắng cho anh nên mới đi điều tra Tạ Ngọc, anh không những không tức giận mà còn bởi vì sự quan tâm của Lâm Nhiễm mà sinh ra ý nghĩ.
Tiếp theo, có phải Lâm Nhiễm sẽ thổ lộ với anh hay không.
“Thật ra em cũng không đặc biệt đi hỏi thăm đâu mà là anh Triệu Sâm giúp anh thăm dò, anh Sở, lần này anh thật sự phải cảm ơn anh ấy.” Nhắc tới Triệu Sâm, trên mặt Lâm Nhiễm hiện lên một rặng mây đỏ.
Anh… Triệu Sâm?
Sở Hách nghe Lâm Nhiễm xưng hô thì hơi giật mình, cũng đã lâu rồi anh chưa nghe thấy cách xưng hô này.
Anh vẫn nhớ rõ năm đó lúc anh còn lặng lẽ bảo vệ Lâm Nhiễm, có một ngày, Lâm Nhiễm hưng phấn dẫn một người về và chạy lại giới thiệu với anh: “Anh Sở, đây là bạn trai của em. Anh Triệu Sâm, đây là anh họ cùng em lớn lên, Sở Hách.”
Sở Hách lúc ấy nghe đến hai chữ bạn trai thì cả người đều phát điên, anh không thể tin được rằng sẽ có người cướp Lâm Nhiễm khỏi anh. Anh dùng tất cả biện pháp, lợi dụng giấc mơ làm họa sĩ của Lâm Nhiễm để dụ dỗ cậu ấy ra nước ngoài du học, chia tay với Triệu Sâm.
Chẳng lẽ cục diện năm đó lại tái diễn một lần nữa.
“Em…” Âm thanh thăm dò của Sở Hách không dễ phát hiện: “Và Triệu Sâm gặp nhau rồi à?” ( truyện đăng trên app TᎽT )
Lâm Nhiễm gật đầu, cười nói: “Vâng, anh Triệu Sâm đã nói tất cả mọi chuyện cho em biết rồi. Anh ấy nói ngày đó có hiểu lầm, là ngôi sao nhỏ Tạ Ngọc kia vẫn luôn bám theo anh ấy, anh Triệu Sâm chướng mắt anh ta mà anh ta vẫn mặt dày quấn lấy.”
Sở Hách cảm thấy cổ họng có chút nghẹn: “Em tin cậu ta?”
Lâm Nhiễm cười rực rỡ: “Đương nhiên, để em nói cho anh Sở một tin tốt nha, nhất định anh sẽ vui vì em, em và anh Triệu Sâm lại ở bên nhau rồi.”