Bỏ xa Lâm Tư Phong tới gần ba vạn phiếu đó!

Giang Tốc đã làm thế nào vậy!

Đinh Toàn cũng quá sửng sốt, buột miệng thốt lên: “Hệ thống bình chọn có phải có bug không?”

Lời vừa được nói ra, Tuyên Văn, Triệu Thu Doanh cùng Diệp Liên Na đều nhìn cô ả chằm chằm, chỉ có Khương N là chưa có phản ứng gì.

Ánh mắt Tuyên Văn như thể đang nghiền ngẫm, Triệu Thu Doanh thì lạnh mặt, Diệp Liên Na… Đinh Toàn cũng chẳng dám nhìn nhiều nữa, mí mắt như thể phải bỏng, theo bản năng lập tức dời tầm mắt.

“Đúng là từng có bug, nhưng đã sửa xong rồi.” Tuyên Văn vừa cười vừa nói.

“À, ra thế…” Đinh Toàn bối rối ậm ờ.

Lê Mạt Nhi là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí khó xử, cô ấy vui vẻ: “Chúc mừng Giang Tốc! Cô quá xuất sắc! Tối nay có phải hay không chúng tôi nên được mời một bữa nhỉ?”

“Phải, phải! Không đãi cua hoàng đế là không được!” Mấy người xung quanh hưởng ứng đầy hào hứng.

Có không ít người thật lòng mừng cho cô.

Lòng người quả thật phức tạp như thế đó.

Khi bạn hơn người ta một chút thì người ta sẽ ghen tị, nhưng khi bạn hơn người ta rất nhiều thì bọn họ sẽ chỉ ngưỡng mộ mà thôi. Sau khi sự ghen ghét và không cam lòng bay biến, chỉ còn lại sự chân thành tán thưởng và thật lòng bội phục.

Triệu Thu Doanh nghe được mấy lời này, khóe miệng trong vô thức cong lên.

Diệp Liên Na cười theo: “Tôi không yêu cầu cao, chỉ cần mau đãi huấn luyện viên ăn kẹo thôi.”

Giang Tốc vẫn yên lặng từ nãy tới giờ, lúc này mới hơi cau mày, rất nghiêm túc mà tự hỏi: ‘Cua hoàng đế… bao nhiêu tiền?“ Theo như cô biết là rất đắt cơ.

Mọi người hóa đá rồi.Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T YT và web ty tnovel.

“Cũng tầm… hơn một ngàn một con ấy nhỉ?”

Lê Mạt Nhi trợn tròn mắt: “Đùa nhau à!”

Ô Tình Tình vội vàng đỡ lời: “Cho chúng tôi ké chút hào khí là được rồi!”

Lê Mạt Nhi với cô nàng không hẹn mà cùng nhìn nhau, sau đó bước nhanh qua chỗ Giang Tốc, cúi đầu ghé sát cô: “Hít hít…”

Mọi người phá lên cười nghiêng ngả: "Haha tôi cũng muốn hít, tôi cũng muốn hít.”

Giang Tốc xoắn ngón tay, vẫn giữ vẻ mặt bình thản không quá để bụng mà tâm trí thì lại đang mơ hồ tự vấn.

Bầu không khí này thật lạ lẫm.

Các cô gái này có vẻ như đối xử rất thân thiết, quen thuộc… với cô. Mọi người đều đang cười với cô.

Triệu Thu Doanh thoáng nhìn, bắt gặp ánh mắt đầy băn khoăn của Giang Tốc.

Cậu ấy ngay lập tức nhớ tới lần trước, Giang Tốc cũng tự lẩm bầm rằng vì cái gì mà lại có người đối tốt như vậy với cô?

Có phải cô ấy vẫn còn mờ mịt về chuyện này chăng?

Là bởi vì cô rất tốt đó.

Triệu Thu Doanh âm thầm cảm thán, đồng thời thoáng chút đau lòng.

Mọi người mới bày tỏ với cô một chút thiện ý, cô đã ɕảɷ ŧɦấყ rất tốt rồi sao? Có phải nếu cậu ấy mạnh dạn đối xử với cô còn tốt hơn, cô sẽ sẵn lòng nói nhiều hơn với cậu ấy mấy câu hay không? Suy nghĩ này chợt lóe lên trong tâm trí Triệu Thu Doanh.

“Được rồi, bây giờ chúng tôi công bố phần thưởng đặc biệt dành riêng cho ba người đạt số phiếu bầu cao nhất. Hạng nhất sẽ nhận được một cơ hội quay quảng cáo và trở thành khách mời danh dự trong buổi biểu diễn của một vị huấn luyện viên mà cô ấy tự lựa chọn, và tên cô sẽ được xuất hiện ngay trên trang đầu quảng cáo của nền tảng Vi Quang…” Triệu Thu Doanh rành mạch nói.

Phần thưởng này quả thật nhìn đâu cũng thấy mấy chữ “độ nhận diện”!

“Đây là ba kế hoạch quay quảng cáo…” Triệu Thu Doanh đưa cho mấy cô gái: "Ba người có thể cùng nhau xem.”

Các thực tập sinh khác cùng rất tò mò, đều lại gần.

Ba quảng cáo này, một cái là ngũ cốc trái cây Thiên Thiên, một cái là mặt nạ Thuần Duyệt, và cái cuối cùng là xe hơi Vô Đương Phi.

Có người kinh ngạc mà cảm thán: “Thiên Thiên là nhãn hàng quốc dân! Tổ chương trình quá đỉnh nha! Thế mà có thể đem ra phần thưởng là hợp đồng quảng cáo xịn cỡ này!”

“Thuẫn Duyệt cũng là thương hiệu quốc dân đúng không nhỉ? Hai năm trước nhãn hiệu này chẳng mấy tiếng tăm, thế mà bây giờ đã dựa vào ưu thế chất lượng cao, giá thành bình dân mà phủ sóng mọi nhà rồi đó.  Nhãn hàng này có nhiều fan lắm, ai mà quay quảng cáo này thì sẽ được rất nhiều fan nữ nhớ mặt đúng không?”

Mọi người hâm mộ rớt nước mắt.

“Vô Đương Phi này là tên nhãn hiệu sao?” Dư Tâm Nghiên tò mò lên tiếng hỏi.

“Hình như là nhãn hiệu đã có từ lâu, từ thời dân quốc thì phải. Xe hơi hãng này đỉnh lắm, ngang tầm với Đông Phong đó, chẳng hiểu sao mấy năm nay lại xuống dốc… nhưng dù sao thì lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, tiểu minh tinh tuyến mười tám có chạy dài cũng không mơ nổi cơ hội hợp tác với nhà này nha!” Người bên cạnh giải thích.

(Đông Phong: một trong bốn nhà sản xuất ô tô lớn của Trung Quốc.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa: lối nói ẩn dụ về khác biệt giàu nghèo, đẳng cấp. Ở đây có thể được hiểu là dù hãng này đã xuống dốc nhưng vẫn là một hãng lớn với nhiều tiềm lực mà những công ty khác khó lòng so sánh được.)

“Tôi nghĩ là cái tên này kỳ quặc quá… Có khi đổi sang tên nào bắt tai, dễ hiểu, dễ nhớ hơn khéo lại được lòng khách hàng hơn ấy chứ.”

Giang Tốc lúc này mới bình đạm xen lời: “Là Vô Đương Phi quân.”

“Sao cơ?”

“Vô Đương Phi quân là quân đội được Gia Cát Lượng thành lập vào cuối thời kỳ nhà Thục Hán. Bọn họ thân mặc thiết giáp, có thể dời non vượt núi, giỏi dùng cung nỏ, tên độc, đặc biệt tinh nhuệ trong tác chiến phòng ngự. Vào lần thứ tám Khương Duy Bắc phạt, Vô Đương Phi quân đã quyết tử trước quân đội kẻ thù đông gấp hai lần họ, toàn quân bị diệt.” Giang Tốc nói. ( truyện trên app T𝕪T )

(Vô Đương Phi quân là đội quân tinh nhuệ có thật trong lịch sử, bản gốc tác giả ghi là nhà Đông Hán và lần thứ bảy Bắc phạt của Khương Duy nhưng theo tra cứu ghi chép lịch sử thì editor sửa lại đúng tên là nhà Thục Hán và lần thứ tám Bắc phạt. Độc giả quan tâm có thể xem thêm lịch sử thời Tam quốc để hiểu thêm.)

Mặc dù cô chưa từng được tới trường, nhưng những buổi học của tổ chức thì cô chưa từng bỏ ngày nào.

Mọi người nghe xong đều ngơ ngác.

Qua một lúc mới có người lên tiếng: “Vậy thì cái tên này cũng quá… thảm thương rồi.”

Giang Tốc gẩy gẩy bản kế hoạch quảng cáo trước mặt.

Dư Tâm Nghiên ở bên cạnh nhịn không được, nói với cô: “Nhãn hàng quốc dân độ nhận diện rất cao, quay quảng cáo lại sẽ lên cả TV chứ không giống như chúng ta ghi hình chương trình chỉ phát trên các nền tảng. Thuần Duyệt năm nay cũng rất nổi, chọn quay cái này cũng xứng đáng lắm…”

Giang Tốc: “Tôi chọn Vô Đương Phi.”

Mấy người vây quanh ngạc nhiên trợn tròn mắt.

Lâm Tư Phong vốn còn đang lo cái này sẽ bị để lại cho cô ta.

Quay một cái quảng cáo ô tô chưa bao giờ là dễ cả. Trong mắt đại đa số khán giả: "người đẹp quảng cáo xe hơi” phần lớn đều bị đánh đồng với “gợi cảm hở hang” và “bình hoa rỗng tuếch”.

Nghe xong lời này, Lâm Tư Phong tự ɕảɷ ŧɦấყ xấu hổ trong lòng, cô ta đúng là đã hẹp hòi suy bụng ta ra bụng người rồi.

Lê Mạt Nhi vội vàng hỏi: “Tại sao chứ? Tôi kiến nghị cô chọn Thuần duyệt, tiện thể thu hút thêm phiếu bầu.”

Giang Tốc chỉ vào bản kế hoạch, phun ra hai chữ: “Tiền nhiều.”

Mọi người: ???

Bấy giờ mới cúi đầu xem.

Thù lao quảng cáo Thiên Thiên: 20 vạn.

Thù lao quảng cáo Thuần Duyệt: 25 vạn.

Thù lao quảng cáo Vô Đương Phi: 65 vạn.

Vậy mà… hơn cả gấp đôi!

Nhưng chẳng phải thế càng mạnh mẽ chứng minh cái thương hiệu này đã đi tới đường cùng, chỉ mời một thực tập sinh cỏn con còn chưa debut mà cũng chi trả tận ngần này tiền, chính là sợ không mời nổi ai còn gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play