Có Sảng Văn Nào Siêu Hay Trong Giới Giải Trí Không?

chương 3


8 tháng


CÓ SẢNG VĂN SIÊU HAY NÀO TRONG GIỚI GIẢI TRÍ KHÔNG? (3/..)

-----

Hắn chưa kịp nói xong, tôi đã dùng dao chẻ đôi thân cây.

Con dao Thụy Sĩ xoay xoay trong tay sau đó dứt khoát chĩa thẳng vào hắn ta.

Lý Thanh nuốt nước miếng.

Biết điều ngâm miệng không nói nữa.

------

5. Kênh phát song trực tiếp bùng nổ tại chỗ.

“Vừa rồi... Lý Thanh nói cái gì vậy?”

“Mấy người có còn nhớ hotsearch chuyện Bối Lam đã chèn ép Lý Thanh năm ngoái không?”

“Lần đó hóa ra là Lý Thanh giở trò à ... Tôi buồn nôn chết mất”

“Fan của Lý Thanh đâu, vừa nãy không phải còn kêu gào ghê lắm sao? Nghe anh trai mấy người nói đi.”

“Đừng nói nữa, sập nhà rồi sập nhà rồi.”

“No… thật kinh tởm.”

“Mấy người có thể đừng kết luận sớm như vậy được không? Camera ẩn chất lượng không tốt, nên có lẽ đó không phải là điều anh ấy nói...”

“Loại người thích làm fan não tàn làm tôi cười muốn chết.”

“Nếu tôi là Bối Lam, tôi đã ra tay với anh ta từ lâu rồi.”

“Bối Lam đội cái nồi này cũng thảm thật đấy.”

“Chờ đã! Vừa rồi tôi bỏ lỡ cái gì, Bối Lam đào cái hốc cây lớn như vậy từ lúc nào...”

“Không biết mọi người có biết một blogger nào đó tên là Lam Thiên hay không. Nhìn động tác của Bối Lam có vẻ quen thuộc.”

“Lục Minh Thâm đâu?”

6.

Tôi kiếm thêm vài mẩu vỏ cọ trải xuống đất rồi cuộn tròn trong hốc cây.

Không gian khá rộng rãi.

Khi nhìn lên, tôi thấy Lục Minh Thâm đang ngồi trên một thân cây cao, anh đã đan một mặt võng bằng dây leo trên cây xong rồi.

Anh ấy vừa hay cũng nhìn xuống tôi.

“Không tệ.” Tôi nhướng mày, “Nhưng có bao giờ anh nghĩ tới lúc trời mưa thì phải làm sao chưa?”

…………

Giờ trời đúng là đang mưa.

Cơn mưa đến vào nửa đêm, và tôi không thể ngủ được.

Dư Vi và những người khác không biết đã đi đâu.

Tôi thấy Lục Minh Thâm từ trên cây nhảy xuống, anh đứng dưới gốc cây mà không thèm che chắn mưa gió gì cả.

Sự xuất hiện của anh ấy không khỏi làm tôi nhớ đến buổi lễ trao giải cách đây một năm.

Tôi đã bị công ty lừa mặc một chiếc váy cực kỳ hở hang. Lúc ấy Lục Minh Thâm đi ngang qua và "tiện tay" ném chiếc áo khoác của anh ấy cho tôi, sau đó rạng rỡ đứng trên bục nhận giải.

Tôi nhìn anh kỳ lạ, cuối cùng vẫn hỏi: “Anh có muốn vào không?”

Anh do dự một lúc, rồi bước về phía tôi.

“Cảm ơn.”

Hốc cây vốn dĩ khá rộng rãi, nhưng khi nhét một người đàn ông trưởng thành vào trong thì lại có vẻ chật chội.

Chúng tôi phải dính sát vào nhau, và xui xẻo là cổ tôi bị trẹo.

Tôi chỉ nghe thấy Lục Minh Thâm thấp giọng nói xin lỗi.

Lúc còn chưa kịp phản ứng thì đã bị buộc phải lật người lại, anh liền ôm chặt lấy tôi từ phía sau, cơ thể tôi như bị khóa cứng trong vòng tay anh.

Tư thế nằm này rõ ràng thoải mái hơn.

Phải thừa nhận... đây mới là tư thế thoải mái nhất.

Nhưng cái nóng như thiêu đốt từ người phía sau càng làm tôi khó ngủ hơn.

Fuc.k!

Đồng thời thanh bình luận của chương trình cũng bị khán giả đang theo dõi càn quét.

“Mấy người không uống, để tôi uống...”

“A a a a a a a a a a a!”

"CP Lục Lam! Bây giờ tôi bắt đầu hít hint OTP nhà tôi đây!" (Cảm ơn đề xuất của bạn @Nguyễn Ngọc Hân rất nhiều <3)

“Lầu trên thật đúng là không kén ăn kén uống, loại trà này uống được sao? Còn khuya Bối trà xanh mới với tới được anh Minh Thâm của chúng tôi!”

“Bối Lam, cút đi! Đừng chỉ chăm chăm tìm cơ hội mà dụ dỗ anh tôi!”

“Tôi thực sự cạn lời với mấy tên fan não tàn này. Nếu không có Bối Lam, Lục Minh Thâm bây giờ sẽ là một con gà nhúng nước đấy có biết không. Không thể chịu đựng nổi mà...”

“Tôi có linh cảm rằng chương trình này sẽ nổi tiếng!”

“Đã hai giờ rồi mà vẫn có nhiều người  đang xem như vậy...”

“Lý Thanh rác rưởi đâu, chuyển màn hình tôi nhìn một chút.”

“Lầu trên xin giữ miệng cho sạch sẽ, đây có thể là kịch bản của chương trình. Đừng nói nhảm mà không có bằng chứng...”

“Mấy người nói tôi nói nhảm sao, phải hay không thì xem tiếp đi rồi biết...”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play