CÓ SẢNG VĂN SIÊU HAY NÀO TRONG GIỚI GIẢI TRÍ HAY KHÔNG (2/..)

----

Tôi hờ hững nhìn lại. Chậc chậc chậc chậc, không cần xem cũng biết sau khi phát sóng dân tình sẽ ầm ĩ khen cô ta dễ thương.

Dư Vi đã sớm làm quen mấy trò này rồi.

Tổng cộng nhóm người chơi có năm nghệ sĩ, ngoài Dư Vi và tôi, còn có ba người là nam thần Tam Kim Ảnh đế Lục Minh Thâm, hai thành viên nhóm nhạc nam Lý Thanh và Phương Thành An.

Đúng là oan gia ngõ hẹp

--------

3.

Lý Thanh chính là đàn em đã quấy rối tôi không thành, cuối cùng chuyển sang công ty khác.

Bây giờ hắn ta là một thần tượng mới nổi có độ hot.

Vừa nhìn thấy tôi, tên khốn này đã đến bắt tay nhiệt tình, còn tôi thì giả vờ như không thấy, quay người bỏ đi.

Tất nhiên tôi lại ăn mắng.

Nhưng bà đây sẽ rời khỏi cái giới này, bà đếch quan tâm.

Nhiệm vụ đầu tiên yêu cầu chúng tôi đi bộ một mình đến trại hoang dã.

Hành lý được tạm giao cho nhân viên công tác.

Trước khi lên đường, tôi vẫn cầm theo một con dao Thụy Sĩ để đề phòng.

Lục Minh Thâm liếc nhìn tôi khi cầm con dao.

Sau đó anh cũng lấy một chiếc bật lửa.

Chúng tôi đi bộ trong một giờ và dần dần nhận thấy có điều gì đó không ổn khi đến nơi.

Xung quanh bụi cây mọc um tùm, cành cây đung đưa, đường gồ ghề khó đi.

Không có dấu hiệu của bất cứ ai ở đây cả. Không những không có nơi tạm trú như lều bạt, thậm chí còn không có bóng nhân viên nào.

Dư Vi bối rối nhìn xung quanh: “Chuyện gì vậy? Người đâu rồi?”

Lý Thanh tiếp: “Chúng ta sẽ không đi lầm đường.”

Cuối cùng Lục Minh Thâm bình tĩnh đề xuất: “Gọi bọn họ đi.”

Không có máy quay ghi hình đi theo trên đoạn đường này, vì vậy chúng tôi chỉ có thể gọi cho tổ chương trình.

Nhưng không ngờ điện thoại di động hoàn toàn không có tín hiệu.

Dư Vi không thể nhịn được liền chử.i thề: “M.ẹ kiếp! Cái quái gì đang diễn ra vậy!”

Tính cách thường ngày cô ta thể hiện là hình tượng của cô là một em gái ngoan hiền, trong sáng và ngây thơ như bông hoa trắng nhỏ.

Lời nói thô tục này khiến Lý Thanh và Phương Thành An sững sờ trong giây lát.

Nhưng tên Lý Thanh này cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.

Hắn ta lấy trong túi áo khoác ra một gói thuốc lá, Dư Vi nhìn thấy liền đưa tay ra: “Cho tôi một điếu.”

Đến khi Lý Thanh đưa điếu thuốc lên miệng mới phát hiện ra hắn ta không có chiếc bật lửa nào.

"M.ẹ kiếp." Lần này hắn ta trực tiếp nổi điên đá thân cây bên cạnh, “Đây là chỗ quái quỷ gì thế! Mấy người kia chết hết ở chỗ nào rồi!”

Tôi nhìn Lục Minh Thâm ẩn ý, sắc mặt anh ấy không chút thay đổi, rõ ràng là anh có mang theo bật lửa…

Đây là một người đàn ông khôn ngoan.

Phương Thành An ngẩng đầu nhìn trời, có chút sốt ruột lẩm bẩm: “Trời sắp tối.”

Lý Thanh bên này lại điên cuồng trút giận lên cây.

Nhưng không ai nhìn thấy ở trong bụi cây, chiếc camera ẩn dùng để ghi hình lóe lên một ánh sáng đỏ mờ.

4. Trên màn hình phát sóng trực tiếp là khuôn mặt tức giận được phóng to của Lý Thanh.

Kể từ khi bắt đầu phát sóng hai giờ trước, trang mạng chính thức của "Mười ngày mười đêm ở nơi hoang dã" đã đứng đầu danh sách video phổ biến.

Bây giờ thậm chí đã đạt hàng chục triệu lượt xem.

Đây mới là nội dung thật sự của chương trình này, dùng camera giấu kín ghi lại mười ngày mười đêm sống thật của các nghệ sĩ mà không có bất kỳ sự hỗ trợ nào từ nhân viên công tác.

Nội dung chương trình được giữ bí mật trước khi phát sóng,ngay cả công ty quản lý nghệ sĩ cũng không biết về nó. Nếu biết cả rồi thì làm sao còn đặc sắc nữa đây.

Sau màn biểu diễn "đặc sắc" của Lý Thanh và Dư Vi, hiện giờ kênh phát sóng trực tiếp bùng nổ với những dòng bình luận chạy liên tục.

“Chúa ơi……”

“Nhìn động tác tay quen thuộc này đi, Dư Vi chẳng khác gì người đã hút thuốc sành sỏi.”

“Dư Vi bây giờ đã trưởng thành rồi đúng chứ? Tại sao em ấy không thể hút thuốc?”

“Ha ha, Lý Thanh chửi thề đúng thật là trơn tru thuận miệng.”

“Lầu suy nghĩ kỹ hẵng bình luận nhé, nếu như bị ném vào nơi hoang vu như vậy, phản ứng đầu tiên của mấy người chính là chửi bậy.”

“Không sai,  Lý Thanh của chúng ta rõ ràng chẳng sai chỗ nào.”

“A a a, nhìn anh ấy đang ngậm điếu thuốc đó đi, Lý Thanh thật đẹp trai mà.”

“Nhưng Bối Lam bình tĩnh như vậy sao?”

“Ý tôi là, cô ấy có vẻ là người bình tĩnh nhất, này, cô ấy đang tìm gì vậy?”

Đứng trước một thân cây lớn bị đổ, tôi khởi động và bắt đầu chẻ cây bằng một con dao Thụy Sĩ.

Dư Vi khinh thường nhìn tôi: “Cô định làm trò gì vậy?”

“Tìm chỗ ngủ.”

Lý Thanh ác ý đi tới: “Với chút sức lực của cô thì làm được trò gì, muốn tôi giúp không?”

Đến liếc nhìn tên khốn này tôi cũng lười: “Cút.”

Lý Thanh cười lạnh: “Cô vẫn còn nhớ chuyện một năm trước hả? Chẳng phải chỉ mới động tay vào cô một chút sao? Như vậy thì sao chứ? Nói thật, phụ nữ tôi từng chơi qua còn tốt hơn cô nhiều...”

Hắn chưa kịp nói xong, tôi đã dùng dao chẻ đôi thân cây.

Con dao Thụy Sĩ xoay xoay trong tay sau đó dứt khoát chĩa thẳng vào hắn ta.

Lý Thanh nuốt nước bọt.

Biết điều ngâm miệng không nói nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play