Gia Nhu mơ một giấc mơ, mơ thấy mình bị ném vào trong một chảo dầu nóng. Đến lúc nàng từ từ mở mắt ra, thì trong phòng đã sáng đèn, ánh nến xuyên qua màn giường, chiếu vào mặt nàng ấm áp. Nàng không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ thấy trong bụng trống vắng, cảm giác này giống như đã từng trải qua.
Theo bản năng Gia Ngu lấy tay che bụng, cảm thấy nguy hiểm. Cái đau quặn thắt lúc trước đã hết, không biết là do y thuật của Nữ đại phu kia cao siêu, hay là…? Nàng đột nhiên ngồi dậy, sốt ruột gọi một tiếng “Ngọc Hồ”, gọi xong mới nhớ ra là Ngọc Hồ không cùng đến đây.
Đúng lúc này có tiếng mở cửa, Lý Diệp bưng cơm nước đi vào. Gia Nhu đã ngủ liên tục hai ngày, hôm trước, Tôn Linh Nguyên phối một vị thuốc cho nàng ăn, thai nhi trong bụng liền trôi ra, trở thành một khối máu màu đen.
Trong giấc mơ, dường như Gia Nhu cũng cảm ứng được, nàng giãy dụa khóc òa. Suốt quá trình, Lý Diệp đều ôm nàng thật chặt. Tôn Linh Nguyên còn cho rằng dường như Sư huynh cũng rơi lệ. Điều này làm cho nàng ta vô cùng kinh ngạc, Sư huynh ngoài mềm trong cứng, quen biết lâu như vậy, chưa bao giờ Tôn Linh Nguyên thấy chàng vì chuyện gì, vì người nào mà đau khổ đến vậy.
Tôn Linh Nguyên muốn phân tích cụ thể thành phần thuốc, sau khi được Lý Diệp đồng ý thì lấy khối máu kia đi.
“Chiêu Chiêu, nàng tỉnh rồi à?” Lý Diệp thấy bóng người trong màn thì nói nhỏ, “Ta nấu một chút cháo, chắc nàng đói bụng rồi, ăn một ít nhé?”
Gia Nhu đưa tay vén màn lên, lạnh lùng nhìn Lý Diệp, hỏi: “Hài tử đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT