Anh em Vương Thừa Nguyên đều là người Khiết Đan. Vương Thừa Nguyên thông thạo ngôn ngữ vùng biên giới phía bắc, trú tại chùa Hồng Lư làm phiên dịch. Cha Vương Thừa Nguyên lúc sinh thời từng được phong Quốc công. Vương Thừa Nguyên từng theo học ở Quốc tử học, việc ăn ở không khác gì so với các quý công tử khác. Vương Thừa Nguyên cũng thường cùng mấy thi nhân uống rượu giao lưu, trao đổi thi từ ca phú, cũng có tập thơ lưu truyền trong kinh thành, coi như có chút danh tiếng ở thành Trường An.
Vương Thừa Tông không có con, đã từng nhiều lần dâng thư thỉnh cầu cho cậu em trai nhỏ này được trở về U Châu, nhưng đều không được Thiên tử cho phép. Sau này thời thế khó khăn hơn, thái độ của Trinh Nguyên đế đối với phiên trấn mềm dần, đã nhiều năm không chủ động dùng binh, mà là thỏa hiệp chiêu an. Nếu muốn Hoàng đế hạ quyết tâm đối phó với ba trấn vùng Hà Sóc thì nhất định phải để Bệ hạ cảm thấy mạng sống bị uy hiếp.
Việc ám sát tối nay, nhìn bên ngoài thì có vẻ là Vương Thừa Nguyên cùng quân lính của sứ Thành Đức trong ứng ngoài hợp, giúp Vương Thừa Nguyên chạy khỏi Trường An. Trên thực tế là mượn chuyện ám sát Thiên tử, dấy lên cơn sóng to gió lớn. Ngày mai, lúc đại triều, nhất định sẽ có một đám triều thần thêm dầu vào lửa, cuối cùng thể nào triều đình cũng sẽ nghiêng về phương án dồn tổng lực chinh phạt sứ Thành Đức.
Trong số ba trấn vùng Hà Sóc, thực lực của sứ Thành Đức yếu nhất, hơn nữa cũng không có ý làm phản mạnh như Ngụy Bác và Lô Long. Chỉ cần phân hóa được ba trấn, sau đó tấn công tổng lực, thế lực của bọn họ sớm muộn sẽ tan rã. Bước đi này của Thư Vương thật sự là cao minh. Chỉ có điều Vương Thừa Nguyên vô tội lại phải làm con dê tế thần, e là đến chết cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Phượng Tiêu thấy Lý Diệp không nói lời nào, hạ giọng hỏi: “Lang quân, Quảng Lăng Vương hỏi ngài, có phải hành động gì hay không?”
Lý Diệp lắc đầu, chỉ nói tám chữ: “Án binh bất động, im nghe diễn biến.” Tuy chàng biết Vương Thừa Nguyên vô tội, nhưng trong đầu tranh chính trị, hy sinh là điều khó tránh khỏi. Huống chi hiếm khi bọn họ có cùng mục đích với Thư Vương, chỉ cần làm người xem là được. Chết một Vương Thừa Nguyên thì tiếc gì.
Phượng Tiêu trở lại quán rượu, đúng lúc Lý Thuần từ trong phòng riêng đi ra, vẻ mặt ngơ ngác. Lý Thuần cùng Phượng Tiêu trao đổi với nhau một ánh mắt, rồi hai người cùng nhau xuống lầu rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT