Người hầu cầm đệm đến, Lý Diệp và Gia Nhu quỳ xuống, lần lượt dâng trà cho Lý Giáng và Trịnh thị. Gia Nhu tặng bố chồng một bộ bộ đồ pha trà bằng vàng ròng, tặng mẹ chồng một bộ mười hai chiếc trâm hoa, tất cả đều do Thôi thị chọn giúp nàng. Tỳ nữ mở hộp gấm ra, Trịnh thị nhìn thấy trên mỗi cây trâm vàng còn khảm một viên đá quý màu sắc khác nhau, trong lòng bà ta rất kinh ngạc, nhưng trên mặt cố không để lộ ra chút gì.
Trịnh thị vốn tưởng Nam Chiếu là nơi biên thuỳ, không có đồ gì ra hồn. Không ngờ Gia Nhu lại tặng quà xa hoa như vậy, quà tặng của nàng so với hai người con dâu sinh trưởng trong kinh thành kia thì hay hơn hẳn. Hai năm qua, bà ta cũng từng nghe nói tới tình hình Nam Chiếu, vẫn nghĩ rằng phủ Vân Nam Vương đã lụi bại, cho nên cũng không coi chuyện đưa lễ vật ra mắt là chuyện to tát. Quà ra mắt bà ta chuẩn bị so với quà của Gia Nhu lúc này xem ra có vẻ quá keo kiệt rồi.
Trịnh thị đang còn lưỡng lự, Lý Giáng đã liếc nhìn bà ta. Ông ta chỉ cho Gia Nhu một túi đồng vàng đúc thành hình chiếc bánh, chuyện tặng qùa ra mắt cho con dâu gì đó, trước nay đều do mẹ chồng chuẩn bị. Ông ta là đàn ông, đương nhiên không quản những thứ này. Nhưng thấy Trịnh thị chậm chạp không đưa quà ra, làm cho hai đứa nhỏ cứ phải quỳ, Lý Giáng không hiểu Trịnh thị đang định làm gì.
Lý Diệp thấy Gia Nhu tặng quà quý trọng cho mẹ mình thì thấy rất vui mừng, nhưng chàng lại thấy thái độ mẹ có vẻ thiếu tự nhiên thì đoán được ngay là bà không dám lấy quà đã chuẩn bị ra, sợ mất mặt với con dâu.
Chàng biết mẹ mình vẫn luôn tiết kiệm, nhưng không nghĩ đến chuyện như này cũng xử trí không kịp, chả trách cha lại giao việc bếp núc cho chị dâu cả. Lý Diệp nhìn Tô Nương đứng sau lưng Trịnh thị, trong tay Tô Nương có hai cái vòng tay bằng vàng, là của hồi môn của Trịnh thị, nhưng dường như cũng không có ý định lấy ra tặng.
Tô Nương nhận được ánh mắt của Lý Diệp, biết chàng có cách chữa cháy bèn giả vờ nói: “Bà già này sơ ý quá, lại để quên đồ phu nhân thưởng cho Quận chúa ở trong phòng, để lão trở về lấy.”
Trịnh thị không nhớ rõ mình còn chuẩn bị món gì, nhưng Tô Nương đã hành lễ lui ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT