Lý Diệp lắc lắc đầu, muốn nói không sao, nhưng lại không thể ngừng ho. Chàng đã chịu đựng suốt một ngày, đến giờ này thì coi như cung giương hết đà, bệnh tới như núi sập.
Gia Nhu đi tới trước mặt Lý Diệp, nhìn mặt chàng đỏ khác thường liền đưa tay sờ trán chàng thì thấy sợ hết hồn. Nóng bỏng tay! Nàng cau mày: “Phát sốt đến mức này rồi sao chàng không nói sớm?”
“Ta không sao… Nàng không cần lo.” Lý Diệp nhẹ giọng nói. Sức khỏe chàng vốn yếu hơn người thường, sau khi thi xong thì liên tiếp dự hết tiệc rượu nọ đến tiệc rượu kia, chuyện tình thì phát sinh hết việc này đến việc khác, ngày nào chàng cũng bôn ba cả ngày ở bên ngoài, cho nên đến lúc này mới bị cảm. Ốm đã mấy ngày, nhưng hôm nay việc hôn lễ không thể đừng, Lý Diệp phải gắng gượng suốt thời gian đón dâu. Đến giờ thì không cố được nữa.
“Ngọc Hồ, mau sai người đi mời thầy thuốc đến xem bệnh cho lang quân ngay.” Gia Nhu quay đầu lại giao việc.
Ngọc Hồ đang định đi, Lý Diệp ngăn lại: “Trời đã tối, trong phủ lại không có thầy thuốc, để đến mai đi. Đừng làm phiền mọi người, ta ngủ một giấc là khỏe thôi.”
Trước khi xuất giá, Gia Nhu đã biết, tuy Lý Diệp là con vợ cả của Lý gia, nhưng không được trong nhà quan tâm lắm, không ngờ lại đến mức ngay cả ốm đau cũng không dám làm phiền người trong nhà. Hôm nay lúc bọn họ làm lễ ở lều cỏ, người đến xem rất đông, nhưng không hề thấy bóng dáng hai anh trai cùng chị dâu của Lý Diệp, đến cả chị ruột Quảng Lăng Vương phi cũng không có mặt. So sánh với sự náo nhiệt của nhà mình bên kia, bên này phải dùng chữ “thê lương” mới tả đúng được.
Trước mặt mọi người, lúc nào người này cũng nho nhã lễ độ, nụ cười trong sáng ôn hòa, không hề lộ ra chút nào là phải lớn lên trong hoàn cảnh như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT