Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 23


3 tháng

trướctiếp

Cuối cùng, Sở Vân Qua và Lăng Sơ Nam cũng không làm đến bước cuối cùng kia.

Lăng Sơ Nam có chút thất vọng: “Tên này bị làm sao vậy hả?”

098 giả vờ an ủi nói: “Ký chủ, hành vi của y rất là chính trực nha, ngài đã kết giao với 1 đối tượng tốt rồi.” 

“098, hình như ta thấy ngươi đang rất vui vẻ nhỉ?”

098 đầy nghiêm trang phản bác: “Thưa ký chủ, 098 là 1 hệ thống chính quy, không kèm theo tình cảm hỗn loạn nên vui vẻ gì đó mà ký chủ nói không thể xuất hiện.”

"Ha hả." Bất quá Lăng Sơ Nam vẫn rất vừa lòng vì có Sở Vân Qua, cậu không cần phải tự cắn mình nữa, khuyết điểm duy nhất chính là dục cầu bất mãn.    

#Editor: LATHIE

Dạo gần đây mọi người trong đoàn phim đều nhận ra, từ trước tới nay Lăng Sơ Nam vốn là người có tính tình dễ chịu, đột nhiên bắt đầu giở chứng. Tỷ như ly nước sau khi uống xong không còn tự mình vứt vào thùng rác, mà lại kêu người nào đó đi vứt, tỷ như dây giày vô tình tuột ra, cũng kêu người nào đó buộc lại.

Mỗi khi nhìn thấy tình huống này, cô gái làm trợ lý chỉ hận không thể tự tay mình đảm nhiệm. Tại sao người bị sai sử không phải là bản thân cô aaaa? Nhưng soái ca ngoại quốc kia và A Nam rốt cuộc có quan hệ như thế nào? Nhìn qua có vẻ rất thân thiết.

Sau khi hoàn thành cảnh diễn, Lăng Sơ Nam liền nhìn thấy người đàn ông nào đó vẻ mặt đầy tươi cười, 2 mắt toả sáng vui vẻ cầm ly nước chạy đến chỗ cậu. Bộ dáng đó muốn có bao nhiêu chân chó liền có bấy nhiêu chân chó.

098:…

Mọi người trong phim trường bị chói mù mắt:…

Đạo diễn là 1 trong số ít người biết được thân phận của Sở Vân Qua:…

Cũng may nửa tháng sau, Sở Vân Qua có chuyện quan trọng cần phải xuất ngoại, toàn bộ phim trường đều đồng loạt nhẹ nhàng thở ra. Vốn dĩ đã có 1 Lăng Sơ Nam, bây giờ còn xuất hiện thêm 1 siêu cấp soái ca nữa, thật sự rất ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc a.

Mà sau hôm Sở Vân Qua rời đi, Lăng Sơ Nam liền nhận được điện thoại của nam chính Lâm Thiên Hạo.

“Alo?”

"Xin chào, cho hỏi cậu có phải là Lăng tiên sinh không? Tôi là Lâm Thiên Hạo." Thanh âm của nam chính truyền đến rừ bên kia điện thoại: “Không biết cậu có còn nhớ, nửa tháng trước cậu vô tình đụng phải đuôi 1 chiếc xe.”

"Đương nhiên tôi vẫn nhớ. Lâm tiên sinh, chào anh." Khoé môi Lăng Sơ Nam mang theo ý cười: “Xin hỏi xe của anh đã sửa xong chưa? Tổng chi phí sửa chữa anh hãy nói cho tôi, đợi lát nữa tôi sẽ chuyển qua cho anh.”

"Đã sửa xong rồi, nhưng chi phí không cần phải trả lại đâu." Thanh âm phía kia bên trở nên nhu hoà 1 chút: “Không biết tôi có vinh hạnh mời Lăng tiên sinh 1 bữa cơm hay không?”

098:…Việc này không khoa học a! Tại sao nam chính lại mời ký chủ ăn cơm chứ?

Lăng Sơ Nam có ý từ chối, nhưng nói 1 hồi nam chính vẫn không hề buông tha, cho nên cậu đành ỡm ờ đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Lăng Sơ Nam liền nở một nụ cười sáng lạn: “098, ngươi đoán xem nam chính có phải đã yêu ta rồi không?”

"….Không phải." 098 vẫn cứ kiên trì nói.

Buổi hẹn hôm đó, vừa lúc Lăng Sơ Nam không có cảnh quay, cải trang 1 chút liền ra ngoài.

098: “Ký chủ, sao tui lại thấy lần đầu tiên ngài đi gặp nam chính còn ăn mặc trang trọng hơn cả đi gặp Sở Vân Qua vậy?”

Lăng Sơ Nam chỉnh lại cà vạt trên cổ: “Nam chính là tên nam nữ đều ăn, mặt người dạ thú. Lỡ như ta ăn mặc tùy tiện bị hắn hiểu lầm là người không đứng đắn, sau đó liền muốn như này như kia với ta thì sao?”

Nhìn biểu tình hoảng sợ đầy khoa trương trên mặt Lăng Sơ Nam, 098 đầy trầm mặc chịu đựng, nó có cảm thấy mạch não ký chủ nhà mình không được bình thường. Có điều, nó đã bị cái tên khốn nạn này hấp thu rất nhiều năng lượng, cho nên nó tạm thời không có biện pháp rút lui, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng.

Lúc Lăng Sơ Nam đến nhà hàng, nam chính đã đến trước, 2 người đều ăn mặc vô cùng trang trọng. Cứ như đi ký hợp đồng làm ăn ý, Lăng Sơ Nam bình luận.

098 khó có khi đồng ý.

2 người nói chuyện 1 lúc liền tượng trưng ăn vài miếng, không khí rốt cuộc cũng hoà hoãn lại không ít.

"Uổng công nam chính ngủ với nhiều người như vậy, đều bị chó ăn rồi hả." Lăng Sơ Nam 1 bên tìm đề tài nói chuyện với nam chính, 1 bên lén lút với 098: “1 chút kiến thức gạ gẫm cũng không có.”

098: “Ký chủ, ngài cũng biết, nam chính là người có quyền có thế, tùy tiện kêu đại 1 người cũng nguyện ý ngủ với hắn, cho nên đâu cần phải ra ngoài gạ người khác.”

"Chậc, vậy tên Sở Vân Qua kia là làm sao?" 

Nhớ đến người đàn ông mặt dày mày dạn đu bám ở nhà Lăng Sơ Nam, 098 quyết định không nói tiếp.    

"Đây chẳng phải là Lâm đại thiếu gia sao?" Lúc này 1 giợng nói vang lên, đánh gãy cuộc trò chuyện của bọn họ. Người bước đến chính là 1 thanh niên có bộ dáng tuấn lãng lại mang theo 1 phần tà khí: “Không đúng, phải kêu là Lâm tổng chứ. Sao vậy? Sau khi Lâm tổng có quyền có thế thì đã quên người anh em này rồi hả?”    

098 nhắc nhở nói: “Trương Sở Lâm, tiểu thiếu gia của tập đoàn Trương thị, đã từng là bạn nhậu của nam chính. Sau khi nam chính bắt đầu tiếp nhận công ty của gia tộc đã cắt đứt liên hệ. Về sau bởi vì có thù oán với nam chính nên hợp tác bắt cóc con trai nữ chính, là 1 nhân vật pháo hôi.”

Lăng Sơ Nam âm thầm gật gật đầu: “Đã biết.”    

Lâm Thiên Hạo nhíu nhíu mày, hiển nhiên không hề muốn để ý đến tên lưu manh này, nhưng nhìn sang Lăng Sơ Nam, hắn vẫn đứng dậy: “Thật xin lỗi, nếu Trương tam thiếu gia có nhã hứng muốn nói chuyện với tôi, cứ trực tiếp gọi cho thư kí của tôi, tôi tin rằng anh biết rõ phương thức liên lạc.”    

Ở Trương gia, Trương Sở Lâm hoàn toàn không được yêu thích, là 1 tên ăn chơi trác táng cho nên đều bị mọi người né tránh, làm gì có nhã hứng như lời Lâm Thiên Hạo nói. Nghe vậy, sắc mặt của hắn lập tức trắng bệch, ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm Lâm Thiên Hạo, "hừ" 1 tiếng. 

Đang chuẩn bị rời đi thì trông thấy người đang ngồi đối diện với Lâm Thiên Hạo, ánh mắt hắn lập tức sáng lên: “Tôi còn đang thắc mắc sao Lâm tổng lại đến đây ăn cơm, thì ra là đang hẹn hò với đại mỹ nhân.”

Đại mỹ nhân Lăng Sơ Nam nghe vậy liền ngẩng mặt lên cong cong khoé môi, nở 1 nụ cười với hắn. Sau đó, cái tên vốn dĩ đang hống hách đột nhiên đỏ bừng mặt: “Tôi, tôi đi trước. Lần sau sẽ đến tìm anh tính sổ. Hừ!”

"Phì." Lăng Sơ Nam đột nhiên cười thành tiếng, trong lòng nói với 098: “Tên này rất thú vị.”

098: “Đúng là rất thú vị.”    

"Xin lỗi, đã phá hỏng nhã hứng của cậu rồi." Lâm Thiên Hạo hướng Lăng Sơ Nam cười cười đầy xin lỗi, sau đó giúp cậu rót 1 tách trà. 

Buổi hẹn đầu tiên của Lăng Sơ Nam với Lâm Thiên Hạo được tổng kết là: “Tên này không có chút thú vị nào cả, không biết hắn cua được nữ chính thế nào nữa.” 

098: “Loại vận khí này chúng ta gọi là hào quang nhân vật chính, chắc chỉ là ăn may thôi.”    

Có lẽ là do Lăng Sơ Nam biểu hiện vô cùng thân thiện, cho nên nam chính giống như hiểu lầm cái gì đó, 3 ngày sau đột nhiên đến phim trường tham ban cậu. Hơn nữa, còn vô tình gặp được nữ chính.    

Ấn tượng của Dương Thanh Nhã đối với Lâm Thiên Hạo vốn dĩ không có bao nhiêu, nhưng trận cãi vã ở nhà hàng lần trước liền khiến cô nhớ ra hắn. Tuy cô rất yêu thương con trai mình, nhưng đối với người đàn ông này lại hận đến xương tủy, cho nên không muốn trưng cho hắn sắc mặt tốt. 

Mà Lâm Thiên Hạo hiển nhiên vẫn còn ghi thù nắm đấm lần đó, vừa nhìn thấy Dương Thanh Nhã, dù không hề biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng khẳng định rất chán ghét. Dù sao thì hắn vốn là 1 người vừa có tiền vừa có quyền, hắn vô cùng chán ghét loại phụ nữ muốn dùng con để leo lên như này.

Lăng Sơ Nam hoàn toàn có thể đoán được tâm tư của Lâm Thiên Hạo, nhưng vì bước kế tiếp của kế hoạch, cậu vẫn đi đến chào hỏi Lâm Thiên Hạo.    

"Người này chính là tổng tài của công ty giải trí Hạo Thiên đó." 1 cô gái nhẹ giọng lên tiếng nói với mọi người.    

“Gần đây hình như có rất nhiều soái ca đến tìm A Nam nha.”   

"Nhìn anh ta có vẻ rất ân cần." 1 người khác nói. 

“Nhưng nếu bàn đến việc yêu đương, thì tôi vẫn thấy soái ca ngoại quốc lúc trước phù hợp hơn nhiều.”    

“Nhảm nhí, rõ ràng A Nam là của tôi, làm sao lại để người khác cướp đi được.”    

“A Nam nhà tôi từ khi nào trở thành của cô vậy?”    

098:…

Vốn dĩ 098 còn cho rằng sẽ nghe được mấy người này chỉ trích Lăng Sơ Nam khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, ai ngờ đâu bọn họ lại thi nhau tranh giành quyền sở hữu Lăng Sơ Nam. Đầu óc mấy người này đều kì lạ giống như ký chủ của nó vậy.

Kể từ lần đó gặp được Lăng Sơ Nam, Lâm Thiên Hạo ở nhà suy nghĩ suốt 2 ngày liền, cuối cùng hắn xác định, 1 người vốn dĩ chưa từng yêu thích đàn ông như hắn lại động tâm với Lăng Sơ Nam.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn liền chờ không nổi mà chạy đến phim trường tìm Lăng Sơ Nam. Có điều, tại khoảnh khắc nhìn thấy Lăng Sơ Nam, hắn nhận ra vốn từ ngữ của mình đột nhiên trở nên nghèo nàn.

Trong phim, nhân vật mà Lăng Sơ Nam thủ vai là 1 nghệ sĩ dương cầm mù. Lúc này cậu vẫn chưa tẩy trang nên gương mặt vẫn mang theo nét non nớt của thiếu niên, lại mặc 1 bộ tây trang màu trắng, nhìn qua rất có khí chất.

Lâm Thiên Hạo nuốt nuốt nước miếng, sau đó nói: “Hôm nay tôi tới đây là muốn nói với em 1 việc, tôi thích em. Kể từ ngày hôm nay, tôi muốn chính thức theo đuổi em.”    

“Xin lỗi...”

Lăng Sơ Nam còn chưa nói xong, đã bị Lâm Thiên Hạo đánh gãy: “Tôi hy vọng em hiểu 1 điều. Hôm nay tôi đến để báo cho em biết, chứ không phải hỏi ý kiến của em.”    

Lăng Sơ Nam:...Gì dậy chời.

Lăng Sơ Nam nhìn nam chính vội vàng rời đi giật giật khoé môi: “Cái thằng hề này đầu óc bị úng nước hả?”

098: “Thưa ký chủ, đây là lời thoại tiêu chuẩn của tổng tài bá đạo.”

Lăng Sơ Nam vừa quay đầu liền nhìn thấy Dương Thanh Nhã đứng cách đây không xa, liền cười cười nhìn cô: “Thanh Nhã, có chuyện gì sao?”

"Tên điên khi nãy rõ ràng là bệnh tâm thần. A Nam, không cần để ý hắn ta." Dương Thanh Nhã cau mày nói.

Từ trước đến giờ Dương Thanh Nhã vốn là 1 cường nữ, có thể nói ra 3 chữ "bệnh tâm thần" này, đã khiến Lăng Sơ Nam kinh ngạc, sau đó cậu cười cười gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn.”

Dương Thanh Nhã lại nhìn Lăng Sơ Nam 1 chút, thấy biểu tình của cậu cũng không giống đang làm bộ, cho nên liền nở 1 nụ cười tươi: “A Nam, hắn không phải người tốt. Sau này nếu gặp hắn, nên tránh xa 1 chút.”

“Giá trị nghịch tập tăng 10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 45%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng.”

Dựa theo tính toán của Lăng Sơ Nam, nếu phân chia giá trị nghịch tập, thì việc nam nữ chính ở bên nhau cao nhất là 35%, cậu đã kiếm đủ. Công ty của nam chính chiếm 10% vẫn chưa bắt đầu kiếm, nam phụ chiếm 10% tương tự cũng chưa bắt đầu. Người đại diện của cậu chiếm tỉ lệ cao nhất 45%, hiện tại đã lấy được 10%.

Lăng Sơ Nam muốn giải quyết tên đại diện kia cuối cùng, bước tiếp theo chính là công ty của nam chính và nam phụ.

Tuy việc cậu bị hủy dung nhìn qua là do 1 tay nam phụ tạo thành, nhưng Lăng Sơ Nam biết do phía sau nam chính âm thầm thả ra tin tức. Nếu không nam phụ làm sao có thể đến lễ trao giải của cậu, còn mang theo được 1 chai axit.

Kiếp trước có rất nhiều chuyện đều là do nam chính thao túng nên Lăng Sơ Nam cảm thấy, chỉ khiến hắn ta trắng tay thực sự là hình phạt quá nhẹ nhàng. Vì vậy, cậu liền cố ý câu dẫn nam chính. Còn có việc gì đau đớn hơn với 1 tên đàn ông có lòng tự trọng cao ngất là đồng thời mất cả người lẫn của chứ?

Cho nên những ngày kế tiếp, Lăng Sơ Nam không hề từ chối ý tốt của Lâm Thiên Hạo.

Việc này khiến cho Lâm Thiên Hạo cảm thấy vô cùng vui vẻ, ngày càng hăng hái. Ngay cả truyền thông cũng nghe được tiếng gió, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc người may mắn được tổng tài công ty giải trí Hạo Thiên để mắt đến là ai.    

Hôm nay, Lăng Sơ Nam đồng ý lời mời của nam chính, cùng hắn ra ngoài ăn cơm. Cậu đã thay đồ chỉnh tề, vừa mở cửa định đi ra, liền thấy người đàn ông bộ dáng đầy mệt mỏi đứng đó.    

Sở Vân Qua dang rộng 2 tay: “Bảo bối, anh về rồi nè!”    

Nam chính gì đó ngay lập tức bị vứt lên 9 tầng mây.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp